ĐẠI LỤC THẤT LẠC - Trang 307

Chân của hắn giống như chân quái thú, đầy lông màu xanh đen, phất

phơ phất phơ. Chỗ lông bị rụng vì băng kết vẫn chưa tốt lên, có vẻ để lại
sẹo màu trắng. Cô sờ những vết thương màu trắng không có lông kia, hỏi:
"Lần sau anh thay lông, tình hình lúc ấy có tốt lên không?"

Nick grù grù, cái đuôi vòng quanh cô.

"Nơi này rất có thể sẽ không mọc lông được, nhưng không sao, dù gì

chỉ có em xem anh." Dương Phàm hiện đã quen nói chuyện với hắn, dù hắn
không trả lời cô. Cô trêu chọc: "Cưng à, em sẽ không ghét bỏ anh đâu." Sau
đó hôn lên vết sẹo một cái.

Nick cúi đầu hôn lên đầu cô một cái.

Bây giờ hắn có vẻ đã dưỡng thành phản xạ có điều kiện, chỉ cần cô hôn

hắn, hắn nhất định sẽ lập tức hôn lại.

Dương Phàm ngửa đầu cầm mặt của hắn hôn một cái: "Ngoan." Đây là

phần thưởng hắn mới vừa rồi hôn cô.

Hắn lại hôn lên ngay vị trí đó trên mặt cô một cái.

Hai người hôn tới hôn lui, Dương Phàm vừa hôn vừa cười khanh khách,

hắn cũng phát ra tiếng grù grù nhẹ nhàng trong cổ họng.

Đột nhiên cô cầm lấy cằm của hắn, hôn miệng hắn một cái, nghiêm túc

nói: "Nick, chờ đến mùa xuân, em sẽ ở chung một chỗ với anh."

Ý nghĩ này thật ra vẫn luôn xoay đi xoay lại trong đầu cô, khi đó vẫn

còn rất mơ hồ, nhưng sau khi nói ra cô liền xác định.

Đúng, cô quyết định. Cô thích Nick, rất thích hắn. Cho dù hắn và cô

khác nhau, có thể hắn cũng không phải thích cô kiểu như cô thích hắn,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.