ĐẠI LỤC THẤT LẠC - Trang 338

Thật là kỳ quái a, cỏ Mù-Tạc này uy lực lớn đến vậy sao? Có khi nó là

một loại kỳ độc kinh thế?

Dương Phàm thấy may vì vừa rồi cô không dùng tay hái nó.

Ngày hôm sau, cô bắt một con gà rừng mà một con chuột núi đuôi to ở

trong rừng, sau đó dùng lá cây cầm cỏ Mù-Tạc nhét vào miệng chúng nó.
Cô vẫn muốn biết loại cỏ này rốt cuộc có độc hay không, nếu không có
độc, chỉ là mùi gay mũi thôi thì cô có thể dùng nó để phòng thân.

Gà rừng vừa bị nhét cỏ Mù-Tạc vào miệng liền nhỏ ra liên tục! Vỗ cánh

rầm rầm nổi điên trên sườn núi, cô sớm cột chân nó lại để nó không bỏ
chạy. Chuột núi vừa đưa cỏ đến đầu lưỡi phấn hồng của nó nó liền ói, vừa
cầm đất nhét vào miệng.

Cô đặt gà rừng và chuột núi cách xa hang đá bọn họ ở, trước khi Nick

về đến bên dòng suối nhỏ tắm rửa qua. Hai ngày sau, gà rừng và chuột núi
ăn cỏ Mù-Tạc vẫn sống rất tốt, nhìn thì sức sống vẫn bắn ra bốn phía. Cô
lại đút mấy lần cỏ Mù-Tạc nữa, chúng đều như vậy, xác định loại cỏ này là
không độc.

Dương Phàm rất vui vẻ vì tìm được một loại cỏ hữu dụng, nhưng vì

không thể bịt kín nó lại, mùi của nó lại rất dễ dàng dính vào người. Nick
ngửi được nó đều rất sợ hãi, chưa đến nửa giây nó liền có hiệu quả. Cô
không thể làm gì khác là nhớ chiều dài và nơi có cỏ Mù-Tạc, hi vọng lúc
cần có thể lập tức tìm được nó.

Nick đụng phải nó chỉ có thể bịt mũi mà chạy, cô liền ác ý muốn đùa,

cầm nó hù dọa hắn, chỉ cần bôi lên người một chút xíu là hắn sẽ không dám
quấn cô. Nhưng lần trước dù không chịu nổi loại mùi gay mũi này hắn cũng
không chịu bỏ cô lại, cô liền không bắt nạt hắn như vậy nữa.

Đáng tiếc a, lúc đó hắn kêu thật sự rất êm tai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.