ĐẠI LỤC THẤT LẠC - Trang 384

Nick dùng áo da lấy mấy túi tuyết về bỏ vào trong vại đá, chờ tuyết tan

là cô có nước uống. Lấy nhiều tuyết hơn về bỏ trong hồ tắm của cô, chờ
nóng rồi cô có thể tắm một cái.

Có động vật chạy đến cửa sơn động liếm tuyết, ăn tuyết, bọn chúng có

lẽ cũng muốn uống nước. Chỉ là bọn chúng sợ người Nick hơn cô, mặc dù
bọn chúng được người Nick nuôi, nhưng mà đối với những người Nick
khác vẫn tránh xa, dĩ nhiên không dám chạy tới uống nước trong vại đá của
cô, ngay cả hồ cô tắm bọn chúng cũng không dám đến gần.

Dương Phàm lo tuyết rơi sẽ nhiều giống như năm ngoái, nhưng người

Nick trong sơn động này nhiều như vậy, cô cảm thấy dù xảy ra ‘ xâm lược ’
như năm ngoái cũng có thể đánh lui người Nick xâm phạm.

Kể từ khi tuyết lớn chận cửa sơn động lại, người Nick bắt đầu ‘ ăn uống

điều độ ’ sớm hơn so với năm ngoái rồi. Bọn họ đổi thành hai ngày ăn một
lần, lượng cơm cũng từ từ giảm dần. Như lúc ở trên sườn núi, hai bữa Nick
có thể ăn hết một con chuột đất trưởng thành, bây giờ hắn nhiều nhất chỉ ăn
một nửa, 4, 5 bữa mới ăn hết một con. Hơn nữa số lượng này vẫn còn đang
từ từ giảm bớt.

Dương Phàm cũng bắt đầu khắc chế lượng cơm của mình, tiết kiệm

được thịt cô đều cắt thành thịt khô. Cô thử rồi, thịt nướng lên cắt thành
miếng làm thành thịt khô, Nick sẽ ăn. Lần đầu cô lãng phí lương thực là vì
cô đem thịt chế thành thịt khô rồi đem đi nấu, có thể là làm mất vị thịt, kết
quả cô cũng ăn không được, hắn cũng không chịu ăn.

Qua mấy mùa đông rồi, cô hiểu ra một chuyện. Nếu cô và Nick chỉ có

thể một người còn sống, ưu tiên chính là Nick chứ không phải cô.

Nếu như thức ăn không đủ, chỉ còn lại khoai tây khô, hai người bọn họ

liền không chống đỡ được quá lâu. Khoai tây khô không phải món chính

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.