ĐẠI MẠC THƯƠNG LANG (TẬP 2) - Trang 187

Đang lúc tim đập chân run, thì đám người vẫn chưa đi xa bỗng kêu lên:

“Trong tay cậu ta có thứ gì ấy!”

Tôi và Vương Tứ Xuyên nhìn nhau rồi nhanh chân chạy lại, tôi phát hiện

tay người lính công binh kia đang nắm một vật, viên chỉ huy hiện trường
cậy mãi mới lấy ra được, tôi thấy đó là một hòn đá.

Viên đá màu đen, to cỡ lọ mực, bên trên thủng lỗ chỗ giống như miếng

bọt biển, nó loang loáng ánh lên thứ ánh sáng rất kì dị.

Sau đó nghe bác sĩ chứng thực nạn nhân bị bỏng vô cùng nghiêm trọng

đó tên là Hà Nhữ Bình, tiểu đội trường tiểu đội bốn thuộc đại đội ba, họ
nhận ra anh ta nhờ vào thẻ sĩ quan đút trong túi áo ngực. Mới hai mươi sáu
tuổi. Tuy anh ta được cứu sống nhưng lại rơi vào tình trạng hôn mê sâu, về
cơ bản thì cả đời này coi như đã bỏ.

Viên đá phát hiện thấy trong tay anh ta là hắc vân thạch hay còn gọi cẩm

thạch đen, một loại đá vô cùng phổ biến, nhất là ở những nơi như thế này,
khắp xung quanh bốn vách động dưới sông ngầm đều được tạo thành bởi
loại đá này.

Hà Nhữ Bình nhặt được viên đá ấy dưới vực sâu thì cũng chẳng có gì lạ.

Anh Điền suy đoán, có lẽ khi đó Hà Nhữ Bình chỉ tiện tay vơ đại một viên
đá và nắm vào trong lúc đau đớn, nhưng tôi lại cảm giác không phải vậy,
khi đau đớn, con người không thể có sức mà giữ khư khư một viên đá trong
lúc bám đu dây thép nhích lên từng chút một, hành vi của anh ta chứng tỏ
viên đá này chắc chắn phải mang ý nghĩa đặc biệt nào đó. Đây chính là
manh mối liên quan đến địa ngục chết người dưới vực sâu mà anh ta đã
phải đổi lấy bằng cả mạng sống của mình, chỉ có điều chúng ta không thể
hiểu rõ nội tình câu chuyện mà thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.