ĐẠI MẠC THƯƠNG LANG (TẬP 2) - Trang 200

mọi chuyện trở nên đặc biệt vì người xuất hiện bên cô ấy lúc đó là tôi,
nhưng đột nhiên bây giờ nhận ra hoàn toàn không phải vậy, tất cả chỉ là sự
ngẫu nhiên, chỉ là tình cảm phát sinh trong lúc sợ hãi mà thôi.

Cô ấy đã có chồng sắp cưới, trời ạ! Thế thì trong tim cô ấy sớm đã chẳng

còn chỗ dành cho tôi rồi, chẳng lẽ tất cả chỉ là sự ảo tưởng của riêng tôi thôi
sao?

Bốn ngày bốn đêm trong bóng tối, rốt cuộc là gì trong tim cô ấy?

Không ngờ trong cơn thịnh nộ, tôi lại cảm thấy nhẹ nhõm, nếu vậy thì

mọi chuyện đều trở về quỹ đạo bình thường, tôi sẽ coi những ngày đã qua là
một giấc mơ, không còn gì để nhung nhớ, sầu thương nữa.

Có thể nói, lúc này tỉnh mộng là rất đúng lúc.

Lòng tôi trăm mối tơ vò, trước đây đọc tiểu thuyết vẫn thấy người ta viết

về diễn biến tình cảm của hai nhân vật nam nữ chính, nhưng lúc ấy tôi chỉ
cảm thấy người ta nói quá lên thôi, vậy mà trong khoảnh khắc này, đầu tôi
hoàn toàn trống rỗng, tôi cảm nhận rõ ràng đằng sau cảm giác trống rỗng ấy
chính là một cõi lòng không thể diễn tả thành lời.

Chẳng hiểu sao tôi không muốn nhìn thấy ngôi lều đó nữa, chỉ cần đứng

đằng xa dõi mắt về phía ấy cũng đủ khiến tim tôi đập nhanh như ngựa thúc,
đáng ghét thay, vị trí của căn lều đó lại nằm ở nơi cao nhất, tôi muốn trốn
tránh thế nào nó cũng cứ đập vào mắt mình.

Tôi lang thang trong doanh trại, cuối cùng chẳng hiểu sao lại lạc bước

lên đập.

Trên đập không một bóng người, gió lạnh gầm rít, nhìn bóng đêm hư vô,

lòng tôi dần bình tĩnh trở lại, tôi muốn nếm thử cảm giác ngồi trên mép đập,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.