ĐẠI MẠC THƯƠNG LANG (TẬP 2) - Trang 201

nên mon men tiến lại gần, thả thõng hai chân xuống dưới, dõi mắt nhìn về
phía trước.

Bóng tối vô tận khiến tôi hơi chóng mặt, mọi tạp niệm trong đầu dường

như đều bị bóng tối hút mất, vạn sự tồn tại trong cõi nhân gian thực không
đáng để so sánh với thiên nhiên rộng lớn.

Tôi hạ quyết tâm. Tôi muốn chinh phục địa ngục phía dưới kia. Giờ đây

không gì có thể khiến tôi sợ hãi được nữa.

Bây giờ hồi tưởng lại, tôi vẫn không hiểu, rốt cuộc quyết định tôi đưa ra

trong mấy tiếng suy ngẫm đó xuất phát từ nguyên nhân gì? Có nhà triết học
từng nói: Tình yêu khiến người ta đong đầy dũng cảm. Nhưng tôi nghĩ
ngược lại: mất đi tình yêu mới khiến con người ta trở nên dũng cảm hơn
bao giờ hết. Rất khó nói quyết định của tôi xuất phát từ việc có được tình
yêu hay đánh mất tình yêu. Chắc mỗi loại đều có một chút!

Có điều những chuyện này đều không còn quan trọng nữa, trong khoảnh

khắc ấy, việc tôi thay đổi thái độ đã trở thành sự thực, tuy chuyện đó cũng
chưa tạo ra thay đổi gì đáng kể.

Tôi trở lại lều, hội Vương Tứ Xuyên cũng ít nhiều nhận ra sự thay đổi

trong tôi, họ hỏi tôi làm sao, tôi thoái thác nói đang đau đầu vì nghĩ đến
mấy viên đá. Một thời gian sau, ba chữ “Viên Hỷ Lạc” trở thành cấm kỵ đối
với tôi, hễ nghe thấy là tim lại giật thót lên, chỉ khi nói những vấn đề hoàn
toàn không liên quan đến cô ấy, tôi mới có thể tham gia. Tôi không đến
thăm cô ấy nữa, nỗi nhớ khôn xiết trong tim được niêm phong vô cùng chắc
chắn, thỉnh thoảng nhìn thấy gã Ivan một đôi lần, tôi lại càng thấy hắn đáng
ghét đến cực độ.

Trên thực tế, phần lớn thời gian tôi rơi vào tình trạng trầm uất, cơ bản

không để tâm đến bất cứ thông tin nào, người có kinh nghiệm chỉ cần liếc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.