ĐẠI MẠC THƯƠNG LANG (TẬP 2) - Trang 225

Bốn bề toàn đá vụn, đó là loại đá lỗ màu đen, sương mù rất dày.

Tôi soi đèn vào người mình, bộ quần áo amiăng, quần ủng rách lỗ chỗ,

máu bên trong chảy ri rỉ, thấm ra ngoài và tập trung trên bắp chân, tôi ấn
mấy cái thấy đau muốn ngất xỉu.

Xem ra nhờ bộ quần áo amiăng dày cộm này nên tôi mới thoát chết khỏi

vụ nổ, nhưng sao bị rơi xuống vực mà tôi vẫn sống sót ư?

Tôi ho mấy tiếng, cảm giác trong họng vẫn còn đọng máu, mặc dù giờ

còn sống nhưng cũng không biết thương tích trên cơ thể thế nào, phải mau
nghĩ cách mới được.

Có điều phân tích của Bùi Thanh hoàn toàn chính xác, tuy nhiệt độ phía

dưới vẫn rất cao nhưng rõ ràng đã giảm xuống khá nhiều.

Nhớ đến Bùi Thanh, tôi ý thức rằng khi nãy chắc chắn cậu ta cũng lãnh

đủ, chẳng biết cuối cùng cáp thép có bị đứt không và cậu ta có bị nổ banh
xác không nữa.

Cố gắng nén chịu cơn đau dữ dội, tôi ôm chặt vết thương tìm quanh bốn

phía, đột nhiên nhìn thấy ánh đèn pin xuất hiện trước mặt, tôi loạng choạng
bước về phía đó, quả nhiên là giá xe cáp treo của Bùi Thanh, mũ bảo hiểm
văng sang một bên, nhưng chẳng thấy người đâu.

Tôi thở hổn hển vừa đi vừa gọi to, đất đá nhấp nhô khiến tôi ngã lăn

quay. Tôi nhìn thấy Bùi Thanh đang đứng phía sau một tảng đá, mặt nạ
phòng độc đã bị rơi ra, khắp mặt toàn máu.

Tôi leo sang đó, lấy vải bịt mũi cậu ta trước, rồi giúp cậu ta đeo mặt nạ

phòng độc vào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.