ĐẠI MẠC THƯƠNG LANG (TẬP 2) - Trang 226

Vị trí cáp treo của cậu ta cao hơn tôi nên ngã cũng đau hơn, tôi phải lắc

mấy cái Bùi Thanh mới tỉnh dậy, đau đớn đến rúm ró mặt mày, cậu ta trợn
mắt nhìn tôi, oán trách: “Anh làm cái mẹ gì thế? Cỗ tử thi đó tại sao tự
nhiên lại phát nổ?”

Tôi kể lại sự tình, cậu ta liền nói đểu: “Xem ra anh ta định cho nổ lựu

đạn để cắt đứt cáp thép, để lãnh đạo không cử người xuống vực nữa, nhưng
chưa thành công thì đã hi sinh. Anh đã hoàn thành nốt đại nghiệp còn dang
dở của anh ta rồi đấy!”

Tôi thấy trên đầu tối đen như mực thì cười khổ sở, phen này chắc lãnh

đạo rồ lên mất, không những người chẳng thể lên nổi mà cáp thép còn đứt
luôn.

Bùi Thanh rút đèn pin dự phòng ra soi tứ phía. Tôi thấy cách đầu tầm

mười mét có một chiếc móc thép nối liền với dây cáp.

Xem chừng nơi chúng tôi nhìn thấy xác chết cách mặt đất rất gần, chỉ có

điều sương dày quá nên chúng tôi vẫn cứ nghĩ mình đang ở giữa không
trung, có khi lúc ấy cởi dây da và nhảy thẳng xuống lại tốt hơn tình trạng
hiện giờ ấy chứ.

Nghĩ cũng nực cười, chẳng ngờ chuyện ‘chiếc lá che cả bầu trời’ lại xảy

ra với chúng tôi.

Xung quanh không một bóng người, những người khác hoặc thi thể của

họ không hiểu đang ở nơi nào, có ai sống sót hay không vẫn còn là một
nghi vấn.

Tôi hỏi Bùi Thanh cảm giác thế nào, cậu ta bảo không biết, rồi nhìn bốn

phía và cười cười: “Thấy chưa? Tôi nói không sai chứ. Môi trường ở đây

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.