ĐẠI MẠC THƯƠNG LANG (TẬP 2) - Trang 250

Có thể nói vào thời điểm đó, anh ta là người duy nhất ở Trung Quốc có

thể điều khiển máy bay ném bom tiến hành chuyến bay không tưởng ấy.

Tôi nghe mà chẳng biết phải làm gì, chỉ cảm thấy mình càng hết đất diễn,

so sánh giữa tôi và anh ta thì tôi chỉ là một anh kĩ sư địa chất hạng quèn,
còn anh ta là phi hành gia công huân, hơn nữa anh ta lại từng có một tình
yêu mãnh liệt với Viên Hỷ Lạc.

Có điều dù sao cô ấy cũng rời đi rồi, sau này chắc chẳng còn cơ hội gặp

lại nhau, bất luận Viên Hỷ Lạc nghĩ thế nào thì giữa tôi và cô ấy hoàn toàn
không tồn tại bất kì mối quan hệ nào nữa.

Trong thời gian chờ đợi, tôi cứ suy nghĩ lung tung, còn Vương Tứ Xuyên

thì vô cùng lo lắng, nhưng chúng tôi không hề thảo luận về chuyện này, thứ
nhất là vì không được phép, thứ hai là vì chúng tôi đều chẳng còn tâm trạng
mà nói, thử hỏi ai trên đời có tâm trạng thảo luận xem mình sẽ chết như thế
nào?

Vì phải lắp đặt máy quay nên Chu Cường chui vào trong tấm màn trước,

nhưng anh ta không nói gì với chúng tôi, chỉ bảo sẽ chụp một vài tư liệu để
gửi về mặt đất. Để sau này khi công khai cảnh quay không bị mọi người
phát hiện ra là máy bay Nhật, anh ta phải lấy băng dính dán trùm lên cờ
Nhật.

Anh ta đã bỏ công ra làm chuyện này thì có nghĩa là về cơ bản máy bay

đã thành hình, nghĩ vậy lòng tôi bất giác càng thêm thấp thỏm lo âu.

Tình bạn sâu nặng giữa tôi và Vương Tứ Xuyên có lẽ cũng được hình

thành trong thời gian này. Khi ấy chúng tôi còn ôm nỗi hoài nghi, lo sợ về
mọi thứ xung quanh và cả sự nhận thức chung về rất nhiều sự vật, bởi vậy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.