ĐẠI MẠC THƯƠNG LANG (TẬP 2) - Trang 277

Tôi không hiểu các chỉ số trên đồng hồ, liền hỏi: “Quá nhiều là bao

nhiêu?”

“Quá nhiều là chúng ta chỉ có thể bay thêm ba, bốn tiếng đồng hồ nữa là

sẽ rơi xuống.”

Tôi phải tư duy một hồi mới phản ứng lại được với thông tin anh ta vừa

đưa ra: “Ý anh là chúng ta không thể trở về được nữa phải không?”

“Cũng chưa đến nỗi. Tôi tắt hai động cơ, rồi chầm chậm bay trở về, nếu

may mắn thì có thể bay được tới đích, sau đó hạ cánh thì dựa vào cánh
lượn. Tôi nghĩ với kĩ thuật của mình thì chuyện này cũng không khó lắm.
Chỉ có điều, chúng ta không thể bay được xa như bọn Nhật và thế nghĩa là
nhiệm vụ lần này không thể nào hoàn thành được.”

Tôi thầm nghĩ, dẫu có hoàn thành nhiệm vụ mà không đem được vật cần

đem về thì cũng vô ích. Nhớ đến khẩu khí khi nãy của anh ta, tôi lại hỏi:
“Đó là chuyện thứ nhất, còn chuyện thứ hai? Chuyện thứ hai là gì?”

Anh ta đáp: “Anh nhìn sang phía trái mà xem!”, tôi liền quay đầu nhìn ra

ngoài khoang lái, thì phát hiện ở sâu trong bóng tối phía tay trái, đèn
halogen soi tới một thứ. Đó chính là vách đá.

“Anh cho máy bay bay sát vách đá à?” - Tôi ngạc nhiên hỏi.

“Không phải! Khi nhìn thấy vách đá, tôi cũng thấy kì lạ, địa hình ở đây

hoàn toàn khác với những gì chúng ta dự đoán. Vừa xuống đến đây, tôi liền
phát hiện lúc nãy khi chúng ta bay ở dưới sương mù, thì chúng ta đã vòng
tránh mấy lần liền. Lúc đó tốc độ của máy bay lại rất nhanh, không biết có
khả năng máy bay đã bay sang một ngã rẽ khác chăng, và bây giờ chúng ta

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.