ĐẠI MẠC THƯƠNG LANG (TẬP 2) - Trang 94

ấy, tôi đã ý thức rất rõ ràng về sự nguy hiểm, mà Viên Hỷ Lạc cũng gợi ý
rất chính xác, thế mà tôi vẫn đưa ra quyết định thiếu suy nghĩ như vậy.

Bây giờ tôi mới nhớ đến Vương Tứ Xuyên và Mã Tại Hải, họ không ở

trong căn phòng này, chứng tỏ cuối cùng họ đã không tìm thấy nơi đây. Tôi
đi ra ngoài cửa nhưng không dám chạy hẳn ra ngoài, chỉ dám đứng đối diện
hành lang hét to mấy tiếng gọi họ.

Một lát sau vẫn không có tiếng đáp lại, lòng tôi bỗng ớn lạnh.

Tất cả vẫn tĩnh lặng, nếu họ còn sống thì nhất định sẽ nghe thấy tiếng tôi

gọi, lẽ nào họ đang hôn mê? Hay họ chết rồi?

Tôi nhớ đến bộ dạng của nhóm anh Đường, linh tính phen này Vương Tứ

Xuyên và Mã Tại Hải chắc chắn lành ít dữ nhiều, tôi đau khổ nghĩ: chính
tôi đã hại chết hai người họ.

Trong sát na, tôi cảm thấy lòng đau như cắt, chỉ muốn đập đầu vào tường

để thể hiện sự hối hận của mình, nhưng rồi tôi đành nuốt cảm xúc vào
trong. Đèn điện phía ngoài vẫn sáng trưng, chứng tỏ khí độc vẫn tiếp tục
bốc lên, nếu tình trạng này cứ tiếp diễn, thì tôi và Viên Hỷ Lạc chắc chắn sẽ
bị nhốt ở đây cho đến chết, tôi phải nghĩ cách rời khỏi đây ngay.

Tôi tìm thấy mấy miếng lương khô trong túi của anh Đường, nhưng

không dám ăn nhiều mà chỉ bẻ một nửa, nhét vào miệng ăn một cách máy
móc. Trong túi của anh, tôi còn tìm thấy tấm bản đồ kết cấu con đập mà anh
mang đi lúc trước.

Tôi trải tấm bản đồ lên giường, soi đèn pin để nhìn cho rõ và tìm thấy vị

trí mình đang đứng. Đây là nơi trung tâm nhất của cả con đập, khu vực này
rất rộng lớn, phía bên cạnh còn chú thích hai chữ: tầng bốn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.