ĐẠI MINH TINH VÀ THỢ SĂN ẢNH - Trang 123

Cứ như thế qua một lúc lâu, mãi đến khi trong xe vang lên tiếng thở

sâu đều đặn, Hứa Minh Ưu mới không thể nhịn được nữa, nghiêng người
qua, cúi đầu xuống, nhẹ nhàng chạm vào môi Trình Tư.

Rất nhẹ.

Rất nhẹ, rất nhẹ, nhẹ đến độ Trình Tư tuyệt đối không thể cảm thấy

được.

Hứa Minh Ưu nghĩ thế, cười trộm.

Tách.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.