ĐẠI MINH TINH VÀ THỢ SĂN ẢNH - Trang 87

Hứa Minh Ưu chầm chậm khép mắt vào, lại mở bừng mắt ra.

Cậu cảm thấy bản thân thật nực cười.

Cạch, cửa phòng VIP bật mở.

Hứa Minh Ưu quay đầu nhìn.

Trình Tư đứng dựa vào cửa, thở hổn hển nhìn cậu, cười hỏi: “Nghe

thấy tôi chào cậu không?”

Hứa Minh Ưu ngẩn ra nhìn anh, không động đậy, giống như đột nhiên

không biết người trước mắt là ai vậy.

Trình Tư thu lại nụ cười, đi đến trước mặt cậu, vẻ mặt thất vọng:

“Nhanh như thế đã quên rồi sao? Là ba nốt Đồ, Rê, Mi cậu đánh mà.”

Hứa Minh Ưu lắc đầu.

Sau đó lại gật đầu: “Trình Tư, anh, anh và Lâm Sênh thật tuyệt.”

Khuôn mặt Trình Tư lại bừng sáng: “Cảm ơn.”

Dưới sân khấu, sau khi nghỉ một chút, Lâm Sênh lại tiếp tục xuất hiện.

Dựa theo danh sách bài hát phát lúc trước, ca khúc tiếp sau chắc là

nằm trong album mới, dành tặng người hâm mộ thưởng thức trước.

Lâm Sênh: “Bài hát tiếp theo, là món quà gửi đến một người. Tôi tiến

vào giới giải trí, thật ra là bởi vì người ấy.”

Người hâm mộ bên dưới thét lên.

Lâm Sênh: “Người này, lúc bình thường thì rất thông minh, nhưng tôi

lại cảm thấy người đó ngu ngốc chết đi được. Hôm nay người đó tuyệt đối
không biết bài hát này tôi gửi tặng mình đâu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.