ĐẠI NAM LIỆT TRUYỆN - TẬP 3 - Trang 277

đóng giữ mà thôi. Mà số quân lưu lại nhiều thì sự chuyển vận lương rất
khó; ít thì cô đơn, nguy ngập, khó bề bảo vệ. Huống chi quân đóng lại chỉ ở
trong đồn bảo; còn ngoài ra mặc chúng tự phóng túng, thì có ích gì không?
Sau này chẳng khỏi bỏ đấy mà rút quân về thì sự khó nhọc phí tổn, đã đến
bao nhiêu của rồi, sẽ không khác gì việc ngày trước vậy.
Kể ra, mới bỏ đấy, mà vội lấy về, đã lấy mà lại bỏ đi, thì không bằng đợi
lúc nào nên lấy hãy lấy là hơn. Lại xin lấy binh thế hiện tại của ta mà nói:
quân các đạo từng theo đi đánh bắt giặc đã 2, 3 n, phần thì ốm chết, phần
thì trốn mất, kể có hàng nghìn, gián hoặc có khi quân trong một vệ 1 cơ mà
chỉ còn có một nửa, lại thậm chí có khi không còn được nửa số quân. Mà số
quân còn lại ấy, thì mình không áo lành, mặt mang sắc ốm. Sức quân đã
thấy nhọc mệt rồi, há nỡ đem nhân dân là thứ đáng yêu quý của mình mà
đổi lấy đất cát là thứ không đáng yêu quý ư? Lại như các địa hạt Nam Ninh,
Nam Thái, là thượng du liên tiếp nhau, bọn liều chết cấu kết với nhau, tên
Yểm tuy là có thể dùng được, nhưng ân tín của hắn chưa được tin cẩn, cho
hắn đi chiêu tập chưa tiện. Thần trộm nghĩ: việc dùng binh, không ngoài 2
việc đánh và giữ. Nếu thế địch chưa thể đánh được, thì ta tạm hãy giữ
vững, lấy nơi gần đối lại với nơi xa, lấy quân nhàn rỗi mà đối lại với quân
mệt nhọc, đợi khi nào có thể đánh được mới đánh thế là kế sách giữ, đấy
không phải là chỉ giữ không mà giữ để đánh đấy. Khiến cho quân dân ta
yên nghỉ, cùng vui được nghỉ vai. Việc nội trị đã vững, lại sức nghiêm cấm
kẻ mua trộm gạo muối; đợi 1, 2 năm, Lạp Mên không chịu nổi bọn giặc
Xiêm lấn áp bạo ngược tất nhiên đến giết hại nhau. Đến lúc bấy giờ thì có
hấn khích, có thể làm được, thì ta xem cơ hội mà hành động, có thể không
phải đánh mà thu công toàn thắng vậy.
Nay đến mùa thu mưa lụt, việc phòng thủ hơi thư. Thần xin tuân lời dụ, thu
lại các hạng biền binh đã nhiều lần đi theo việc quân và đánh bắt giặc,
chước lượng thả về, để thư sức quân.
Lại tâu nói: giặc Xiêm đến đây định mong để rửa sự xấu hổ lần trước mà
khoe mẽ với bọn Mên thôi. Nhưng chúng bị trận thua tan nát ấy, hoặc giả
chúng còn chưa cam tâm, vẫn giữ mưu báo phục, cũng chưa biết chừng.
Nay ta nên dự bị, để làm cơ mưu trị quân địch trước đi. Thần xin đến kỳ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.