ĐẠI NAM LIỆT TRUYỆN - TẬP 3 - Trang 307

giữ công trung; trấp tâu việc ấy, cũng là có ý kiến trừ ác cấm gian mà nói
ra. Nhưng vì lo nghĩ trong một lúc chưa chu đáo, thành ra như có ý riêng,
mà gọi là chuyên quyền tư tiện có phần hư hão. Viên đại thần ấy là người
thông thạo sự thể, dám đâu để lòng như thế, chuẩn giáng Quế hai cấp
nhưng được lưu lại.
Năm thứ 3 tháng giêng, Đăng Quế khâm mạng đi duyệt binh. Kỳ đại đế
năm ấy danh sách dâng lên, Quế được khen thưởng một cái kim khánh có
chữ "Tam triều thạc phụ". Chưa được bao lâu, Đăng Quế dâng sớ xin nghỉ,
đại lược nói rằng: thần trải thờ 3 triều, hai lần dự làm cố mệnh, quan đến
nhất phẩm, tước đầu năm bậc; hơn nữa, con trai lấy quí chúa, con gái sung
làm phủ thiếp (vợ các vương) một nhà vinh hiển, từ xưa ít thấy. Thực là
mộng tưởng không dám nghĩ đến, mà sự thịnh quá càng nên răn sợ. Huống
chi là đương hội trang sức thái bình, mà không sáng kiến được việc gì.
Tựấm thân suy yếu nhiều bệnh, mà không tự biết là đủ nên thôi, để cho
ngôn quan (191) hặc là chuyên quyền tự tiện, biên thần (192) ngờ ở năm
cánh ấy, bạn bè ghét vì chuyên giữ ngôi chức mãi, sĩ phu chê là cố vị giữ
địa vị lỗi tự mình làm ra, trách gì đến người? Xẻ ra đậu cành cao mà mong
gió mạnh im lặng đi; đi đường tắt, mà cầu cho bước đi được yên phẳng, thì
cũng khó lắm. Vua dụ lấy ý mưu dùng người cũ, chuyên trách thành công ở
người đức tốt nhiều tuổi để úy lạo lưu lại. Đăng Quế lại cùng bọn Vũ Văn
Giải dâng sớ xin thôi chức hàm Phụ chính, đại lược nói: Thiệu Trị năm thứ
7, mùa thu bọn thần kính vâng thánh chỉ sung làm Phụ chính đại thần. Sau
khi nghe mệnh rạp xuống đất cảm khóc, không biết nói sao. Từ khi Hoàng
thượng coi chính đến nay, chỉnh đốn trị quan, mở mang trăm việc, bọn thần
thực không đủ để mong được thanh quang, chỉ lạm được tiếng khen ở đời,
há không sợ đến toát mồ hôi ư? Vả lại, một chính lệnh nào, là do tự triều
đình, nghĩ ra mưu mô nào là đức của vua, nếu bọn thần thực có sai bổ ích
về việc sửa giúp đỡ chúa,mà nhận lấy tiếng ấy, thì cũng là mờ tối đến cái
nghĩa hàm chương (193). Huống hồ danh và thực chưa xứng, mà nghiễm
nhiên tự nhận lấy, dù chẳng xấu hổ trong lòng, nhưng còn đời sau công
luận thì sao? Cúi xin chuẩn cho bọn thần đều thôi chức Phụ chính đại thần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.