ĐẠI NAM LIỆT TRUYỆN - TẬP 4 - Trang 295

Tự là Nguyên Nhị, người Nam Trực, Nam Định, lúc trẻ có tiếng hay chữ.
Tự Đức năm thứ 11 (1858) đỗ hương tiến, bắt đầu sung Dực thiện ở phủ
Phú Lương công rồi bổ Tri huyện Bất Bạt. Bấy giờ cổ phỉ lan tràn, Túc mộ
hơn 500 thủ dõng phòng ngự huyện hạt, rồi sung Thương biện quân vụ
quân thứ Hưng Yên, mang số dõng mộ trước theo sai phái. Thống đốc
Hoàng Tá Viêm nhiều lần ủy đi các hạt Lâm Thao, Thanh Oai, đề phòng
trấn áp và đánh bắt, cổ nhiều công trạng.

Năm thứ 27 (1874) cất lên Tri phủ Nam Sách, vì có tiếng tốt được gia Hàn
lâm viện thị độc. Năm sau sung quản lý nha thương chính Hải Phòng. Năm
thứ 13 (niên hiệu này có lẽ nhầm) thăng Thị độc học sĩ lĩnh Bố chính sứ
Hải Dương kiêm phòng khẩn chánh sứ. Năm thứ 32 (1879) bổ Quang lộc tự
khanh vẫn lĩnh chức như cũ. Túc nhậm chức ở đây lâu năm, gặp việc làm
được trôi chảy, thường được việc về sung làm việc Các, lại được thăng lĩnh
Tuần phủ Ninh Bình, đều vì quan tỉnh xin lưu lại rồi lại

Năm thứ 36 (1883) việc nghị hòa thành, chuẩn cho các quan tỉnh đều về
chỗ cũ. Túc cùng với đồng sự về đến Hải Phòng, vô cùng phẫn uất, nhân
uống rượu quá say không dậy được rồi mất. Năm ấy 53 tuổi.

Phan Văn Dư

Tự là Lỗ Bảo người La Sơn, Hà Tĩnh. Đỗ hương tiến Tự Đức năm thứ 11
(1858), thụ chức Tập hiền viện biên tu. Vì có văn học, vua biết đến, được
bổ Tri huyện Chương Đức, rồi vào làm Giám sát ngự sử. Qua đi án sát sứ 2
tỉnh Quảng Nam, Quảng Ngãi có tiếng thanh liêm công bằng, được cất lên
Hồng lô tự khanh lĩnh Bố chính sứ Biên Hòa, rồi lên thự Thị lang Hộ bộ,
lại chuyển sang Kinh triệu doãn. Kiến Phúc năm đầu (1884) hộ lý Trị, Bình
tuần phủ, ốm xin về rồi mất.

Nguyễn Văn Liêm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.