ĐẠI NAM LIỆT TRUYỆN - TẬP 4 - Trang 305

chuồng lại được đem thử roi thúc trên con đường yên vui". Tháng giêng
năm thứ 3 (1888), thự Thượng thư Hình bộ sung Cơ mật viện đại thần, rồi
mất tại chức.

Buổi đầu Văn Quan mắc bệnh, vua nghĩ tình công lao vất ả luôn ban cho
sâm quế quí. Đến khi mất, hậu cấp tiền, lụa và cho ban tế tại nhà. Bấy giờ
Quan 62 tuổi. Sách làm ra có quyển "Yên hành nha ngữ thi cảo". Con là:
Văn Khai, ấm thụ Hàn lâm kiểm thảo; Văn Kháng, đỗ cử nhân.

Thành Ngọc Uẩn

Tự là Hành Chi, tổ tiên là người Việt (Quảng Đông). Tổ lâu đời là Quang
Dụ làm quan nhà Minh, bổ sang trợ giáo Hoan châu, sau về Trung Quốc.
Qua mấy đời nhà Minh mất, con cháu lại sang nước Nam, đến chỗ ở cũ
trong thành Đông Quan, tức là huyện Thọ Xương thuộc Hà Nội ngày nay,
làm nhà ở.

Ngọc Uẩn lúc trẻ chăm học, tính thành thực, ngay thẳng. Đỗ Ất khoa, kỳ thi
Hội Tự Đức năm thứ 18 (1865) do chân Hàn lâm viện kiểm thảo bổ Tri
huyện Tiên Du. Năm thứ 25 (1872) bổ Giám sát ngự sử, trần tình về có cha
mẹ già, được bổ Đốc học Hưng Yên để tiện hầu hạ phụng dưỡng.

Ngọc Uẩn chăm chỉ giảng dạy, học trò theo học nhiều. Trước sau làm học
quan hơn 10 năm, gia hàm mãi đến Thị độc học sĩ, và Đồng Khánh năm thứ
2 (1887) thăng Quang lộc tự khanh, đều vẫn lĩnh chức như cũ. Năm thứ 3
(1888) được triệu về sung Quốc sử quán Toản tu, rồi ốm mất năm 59 tuổi.
Con là Trứ đỗ hương tiến, nay thụ chức Tu soạn.

Nguyễn Cơ

Trước tên là Đức Kỳ, người An Lạc, Sơn Tây. Vốn là chân cử nhân đi mộ
dõng theo quân thứ, sau được bổ giáo thụ. Tự Đức năm thứ 18 (1865) thi
Hội đỗ phó bảng, thụ chức Hàn lâm Tu soạn sung Nội các tu thư. Rồi cất
lên trước tác, qua Tri phủ 2 phủ Hà Trung, Tĩnh Gia, bổ Nghĩa Hưng Đồng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.