ĐẠI NAM LIỆT TRUYỆN - TẬP 4 - Trang 344

>

Trần Tuyên

(Phụ: con là Xuân Hòa, Hoàng Hữu Quang)

Người Hải Lăng, Quảng Trị. Năm đầu Thiệu Trị làm Bố chính sứ Vĩnh
Long, cho trinh thám được tin lính Long nhuệ thông đồng với giặc, Tuyên
liền lưu Án sát Nguyễn Đăng Sỹ giữ thành, tự mang hơn 1 nghìn lính đến
Lạc Hóa đánh bắt giặc. Giặc họp đồng đảng lại chống cự. Tuyên chia quân
làm 5 toán, đánh, đốt các thôn lạc của giặc. Đến chiều đem quân về Nô
Động, quan quân nối gót nhau đi hàng một. Bỗng trời mưa gió tối sầm lại,
quân mai phục của giặc bốn mặt vùng dậy. Quân sĩ hoảng vỡ; bọn Vệ úy Lê
Kỳ ở Hữu lộ lưỡng lự không tiến. Giặc xông đến đánh giết loạn bậy. Tri
huyện Trà Vinh Hoàng Hữu Quang thấy Tuyên bị giặc đánh bức bách, rút
gươm xông đến cứu, cùng Tuyên đều bị hại. Việc tâu lên, vua cho Tuyên
chết là bởi Tổng đốc Bùi Công Nghị đóng lại không đi, làm lỡ việc, quở
trách rất nặng. Sau con Tuyên là Xuân Hòa cũng chết về quốc sự.

Xuân Hòa cử nhân năm Tự Đức, được bổ Tri phủ sung Định Tường đạo
binh bị. Vì đã mộ dõng mai phục giết lính ma tà 6 lần, được thưởng thự Thị
độc học sĩ. Gặp khi quân Pháp vào Định Tường, (vì) Xuân Hòa cai quản
đạo Binh bị, bị Pháp bắt, cắn lưỡi mà chết, được truy tặng Quang lộc tự
khanh. Sau, vua từng bảo quan Bộ Lễ rằng: "Cha con Trần Tuyên, tiết
nghĩa tiếng thơm, vẻ vang sử sách, rất là hiếm có”, rốt đều chuẩn cho liệt
thờ vào Trung nghĩa từ.

>

Phạm Đức Hinh

Tự là Tập Phương, người Đường Hào, Hải Dương. Minh Mạng năm thứ 7
(1826) do chân Tuế cống (cống sinh do địa phương cống cử lên theo kỳ
hạn) được bổ Quốc tử giám sinh, rồi Đình khiêu (Đình thần lựa chọn người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.