ĐẠI NAM LIỆT TRUYỆN - TẬP 4 - Trang 394

3/ Câu của Cao Long Cương:

Thông tịch lai hoạn hải thăng trầm, trận mộng dĩ tùy khôi kiếp hóa;

Giải tô hậu, Hương sơn lai vãng, não thành tính nhập hỏa khanh không;

Dịch:

Khoa danh vào sổ, biển hoạn thăng trầm, trầm mộng đã theo với lửa hết;

Cởi mũ về nhà, núi Hương qua lại, sầu thành dồn cả lửa lò không.

Văn Minh là Hoàng Thái Xuyên lại đem việc làm mệnh đề sai văn sĩ làm
phú.

Khi trước Viết Thọ dừng gậy tích ở chùa Diệu Đế có soạn quyển "Báo quốc
tự lục" và vài quyển "Chu gia thi văn", về chân tu hạnh nay sư ở các chùa
còn truyền tụng việc ấy.

Vũ Đức Nghiêm

Người huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi. Sinh ra thông minh trí tuệ, ít nói
cười, khi còn hài đề đã sớm có quan niệm Na mô phật bảo hiệu; năm 12
tuổi xuất gia. phóng bước chơi xa, yêu thích chùa Phúc Lâm ở Thanh Hà
tỉnh Quảng Nam, bèn dừng gậy tích ở đó 10 năm có lẻ, lại về làng ra lính
chỉ huy. Một hôm hoảng hốt như mất cái gì, bỏ chức trốn đi, tới phố Hội
An tỉnh Quảng Nam phát nguyện quét chợ. Trong 20 năm bụi trần xấu xí
mà vẫn như không, được lâu người ta biết lấy làm lạ, đều giữ lễ như mới
khi gặp gỡ. Chùa Di Đà mới tới làm bản tự trụ trì, rồi các sơn tự mở giới
đàn tôn làm Minh giới Hòa thượng và trong tờ có nói: "Phật là giác giã,
Hòa thượng có tính thông tuệ, tự cho con đường tình duyên lanh lợi đã 20
năm nay như đem dao cắt đứt hẳn, coi giống cát sông bọt nổi. Lại đem
mình ở nơi thị tỉnh chịu đựng bụi trần nhọc lòng khổ chí để giữ vững tâm
niệm nhậ đạo mà thành tựu tấm thân chứng đạo. Đã hay tự mình khai giác

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.