ĐẠI NGHỊCH CHI MÔN - Trang 110

Chung Cửu Ca nuốt nước bọt:

-Thế giới này quả nhiên ly kỳ, một đứa nhóc choai choai như ngươi, rõ

ràng còn biết chuyện ở bên ngoài Huyễn Thế Trường Cư.

Đỗ Sấu Sấu:

-Đúng vậy a, An Tranh, làm sao ngươi biết?

An Tranh nhún vai:

-Tùy tiện bịa chuyện, ai ngờ lại trúng.

Chung Cửu Ca trợn mắt:

-Ta thấy thiên phú lừa gạt của ngươi còn hơn cả ta…

An Tranh ngồi thẳng người, vẻ mặt nghiêm túc:

-Đã duyên phận khiến ba người chúng ta tụ lại một chỗ, vậy thì có một

chuyện phải nói rõ ràng. Bàn tử và ta là huynh đệ, có phúc cùng hưởng, có
nạn cùng chịu. Chung Cửu Ca ngươi muốn học tập kinh nghiệm, tăng tu vị
bản thân, tạm thời không tìm thấy người nào giúp đỡ thích hợp hơn ta. Nơi
này là Huyễn Thế Trường Cư, nói thẳng một câu, trước mắt ba người chúng
ta là nhân vật tầng thấp nhất. Cho nên nếu từ nay về sau muốn sinh hoạt tốt
hơn, không thể để người khác bắt nạt. Muốn vậy, chúng ta phải gắn kết như
một sợi dây thừng.

An Tranh nhìn về phía Chung Cửu Ca:

-Tuy ngươi có thể tu hành, nhưng có một câu ngươi không thích nghe

song đó là sự thật, chỉ người tu hành có linh căn kém cỏi nhất mới gia nhập
Thiên Môn kiếm cơm. Nếu ngươi đầu nhập vào thế lực khác, kết cục như
thế nào chính ngươi cũng hiể. Đi theo ta và bàn tử giành lấy Huyễn Thế
Trường Cư, tương lai dù ngươi không trở thành cường giả tuyệt thế, nhưng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.