ĐẠI NGHỊCH CHI MÔN - Trang 197

-Vẫn chưa hết, ta nôn xuống hầm cầu, ị ra bên ngoài. Xong xuôi đang

định dọn bãi phân, kết quả vừa thấy bãi phân, ta lại nôn. Mẹ ta nghe thấy
thanh âm, sợ ta xảy ra chuyện gì nên chạy tới. Nhưng thấy ta ngồi xổm
xuống nôn, mà trước mặt là phân…ngươi không biết ánh mắt của mẹ ta lúc
đó thế nào đâu…

An Tranh nói:

-Ngươi có thể sống tới bây giờ thật không dễ dàng. Mẹ ngươi chưa đánh

ngươi tới chết coi như là cưng chiều ngươi rồi.

Hai người vừa đi vừa nói chuyện phiếm, lúc tới bên ngoài Trần gia thì

ngồi tạm trong một hẻm nhỏ chờ đợi. Đỗ Sấu Sấu lo lắng, sợ Chung Cửu
Ca không ứng phó nổi. An Tranh thì rất bình tĩnh, ngồi trầm tư gì đó.

-An Tranh, nếu chúng ta có được linh thạch, thì phải tẩy tủy như thế nào?

Không có cường già Tu Di trở lên, cho dù có linh thạch cũng vô dụng.

Đỗ Sấu Sấu:

-Ngoài ra người đó còn phải đáng tin, bằng không hắn chiếm luôn 24

viên lịch thạch thì đúng là mất cả chì lẫn chài.

An Tranh:

-Ta biết phải tìm ai, nhưng không khẳng định nàng ấy có giúp đỡ không.

-Ai?

-Diệp đại nương!

-A? Diệp đại nương? Diệp đại nương là người tu hành?

-Ừ, hơn nữa thực lực thâm bất khả trắc. Tuy nhiên nàng ấy không muốn

lộ ra chính mình, cho nên nếu chúng ta tới nhờ, không biết phải mở lời kiểu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.