ĐẠI NGHỊCH CHI MÔN - Trang 203

do dự. Nàng hai lần nhấc kiếm lên, hai lần buông xuống. Lúc An Tranh
xoay người rời đi, nàng đột nhiên cảm thấy mệt mỏi. Sau đó nàng cảm thấy
sự tình có khả năng không như mình nghĩ, cho nên nàng mở cửa.

Trước cửa đặt một cái túi.

Diệp đại nương cầm cái túi lên, trở về phòng đóng cửa lại. Ngồi xuống

mở ra cái túi, phát hiện bên trong là một linh thạch trung phẩm, còn có
muốn cuốn sách nhỏ hiển nhiên là vừa mới viết ra.

-Tiểu Thất Đạo có thể chất rất tốt, tuy ta không biết vì sao ngươi ngăn

cản hắn tu hành, nhưng hẳn là vì muốn bảo vệ nó. Nhưng ngươi có thể bảo
vệ nó được bao lâu? Cả đời sao? Ta không dám nói cuốn sách mỏng này
thích hợp với Tiểu Thất Đạo hay không, nhưng ít nhất có thể giúp thằng bé
có đủ thực lực bảo vệ bản thân. Có những lúc, dù không để đứa trẻ nổi bật,
thì nó vẫn gặp tai họa như thường. Cuốn sách có ghi một số thứ, nếu Tiểu
Thất Đạo áp dụng nó, hy vọng có thể giúp hai người, coi như trả lại ân tình
vì đã cho ta mượn một kiếm.

Diệp đại nương vừa mớ tờ thứ hai, nhìn một lát sắc mặt liền thay đổi.

Đôi mắt nàng hiện lên vẻ sợ hãi khó nói thành lời, thật giống như trong
sách có ghi lại điểm yếu của mình vậy.

-Vì sao ngươi lại có công pháp tu hành của Đại Hi?

Diệp đại nương lẩm bẩm, thanh âm hơi run, giống như có người vén lên

cái rèm che trong lòng nàng, thấy được chỗ sâu trong lòng nàng.

-Rõ ràng ngươi chỉ là một đứa trẻ mồ côi trên phố Nam Sơn, vì sao lại

biết thể chất của Tiểu Thất Đạo?

Nàng lại nắm chặt chuôi kiếm, sát ý ẩn hiện trong mắt.

-Có lẽ hắn không có ác ý!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.