ĐẠI NGHỊCH CHI MÔN - Trang 232

-Sau đó thuê vài người quét dọn nơi đây. Còn lão thì mua quần áo mới,

tắm rửa sạch sẽ. Lúc trước lão là hình tượng của vũ viện hoang tàn, từ nay
về sau lão liền là hình tượng của một vũ viện hưng thịnh.

Lão già:

-Ngươi nói nghiêm túc chứ?

An Tranh:

-Lão có thể cho rằng ta khoác lác, nhưng ít nhất trong khoảng thời gian

ngắn về sau, lão có thịt, có rượu để hưởng thụ.

Lão già run rẩy đứng dậy:

-Được rồi, coi như một giấc mộng vậy.

Mấy người An Tranh tiến vào, phát hiện cỏ dại trong sân đã mọc tới nửa

người. Phòng ốc không tệ lắm, nhưng thực sự quá bẩn thỉu. Mấy người tìm
một chỗ trong sân ngồi xuống, sau đó An Tranh chân thành nói với bọn họ:

-Từ hôm nay trở đi, chúng ta liền sinh sống ở đây. Tuy nhiên vừa rồi ta

đã hỏi ý của các ngươi, giờ phải xác nhận lại, bởi vì nó liên quan tới tương
lai tiền đồ của tất cả các ngươi.

Đỗ Sấu Sấu nhấc tay:

-An Tranh, ta nghe lời ngươi, tương lai ta cũng theo chân ngươi.

Khúc Lưu Nhi cúi đầu, thỉnh thoảng liếc ra ngoài, Khúc Phong Tử đứng

ở bên ngoài không biết phải làm sao, muốn kéo nàng về nhưng lại do dự.
Qua một lúc, nàng cắn môi nói:

-Ta không muốn tu hành, càng không muốn tiến vào thư viện Huyễn

Thế. Nếu phải lựa chọn, ta thà ở đây còn hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.