ĐẠI NGHỊCH CHI MÔN - Trang 299

Tiếng nước chảy quá lớn, Lân Dực Điêu đương nhiên không nghe thấy

lời An Tranh nói. An Tranh như bèo trôi, mặc kệ nước cuốn đi, chỉ có thể
cố gắng giữ mạng sống. May mắn mực nước khá cao, nên không đập vào
vách đá.

Trong đầu An Tranh chỉ nghe thấy tiếng ầm ầm của sóng nước, căn bản

không biết mình đã trôi đi bao xa, nhưng đột nhiên tiếng sóng tăng mạnh.

An Tranh liều mạng giãy dụa, đột nhiên cảm thấy mất đi trọng lượng, từ

trên cao ngã xuống.

Thác nước!

Cơn lũ chạy tới một thác nước cực lớn, An Tranh bị sóng nước đẩy văng

lên trời. Ở giữa không trung, Lân Dực Điêu cảm nhận được khí tức của
Hồng Loan Trâm, nó liền từ trên cao lao xuống, há mỏ cắn về phía An
Tranh.

Lúc này An Tranh đã kiệt sức, căn bản không thể ngăn cản. Cho dù hắn

vẫn còn đầy đủ sức lực, thì cũng không phải đối thủ của một ma thú cấp
trung như Lân Dực Điêu.

An Tranh trơ mắt nhìn Lân Dực Điêu càng lúc càng lớn, càng ngày càng

gần. Sau lưng Lân Dực Điêu chính là vầng trăng sáng, cho nên lúc nó lao
tới, thật giống như tảng mây đen. Vào thời khắc này, An Tranh cảm thấy tử
vong lại tới lần nữa. Giống như lần trước ở Thương Man Sơn, bị nhiều cao
thủ bao vây.

Đang lúc mỏ của Lân Dực Điêu sắp lại gần An Tranh, đột nhiên có một

bóng đen càng lớn từ thác nước bay ra, sau đó cắn vào Lân Dực Điêu. Bóng
đen kia vô cùng lớn, An Tranh cảm thấy như một nửa ngọn núi lao tới. Sau
khi cắn vào Lân Dực Điêu, cả hai đều rơi xuống. An Tranh chỉ thấy những
cái vảy cực lớn trôi qua trước mặt mình, mỗi cái vảy dài tới vài mét.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.