ĐẠI NGHỊCH CHI MÔN - Trang 310

-Con mẹ nó chứ…đó chính là ma thú cấp trung a, ngang ngửa với cường

giả Tu Di Cảnh. Ma thú kia nếu nổi giận tới nơi này, không mấy người ở
Huyễn Thế Trường Cư ngăn được nó.

An Tranh lắc đầu:

-Chớ coi thường Huyễn Thế Trường Cư. Nơi này khẳng định ẩn dấu rất

nhiều cao thủ tài ba, chỉ có điều bọn họ không muốn lộ diện mà thôi.

Sở dĩ An Tranh suy đoán như vậy, là vì cơn lũ mãnh liệt kia bao phủ cả

một khu vực rộng lớn, vậy mà thành Huyễn Thế Trường Cư không chịu
chút ảnh hưởng nào, hiển nhiên là không bình thường. Nếu nói không có
người nào ra tay bảo vệ tòa thành, An Tranh tuyệt đối không tin.

Đang trò chuyện, lão Hoắc từ bên ngoài đi vào, vừa vào liền nhìn vòng

tay của An Tranh, sau đó nói với Đỗ Sấu Sấu:

-Bàn tử, ngươi ra ngoài một lát, ta muốn nói chuyện riêng với An Tranh.

Bàn tử đứng dậy:

-Vâng, Hoắc lão phải dạy cho hắn một trận, cho hắn biết rằng tự tiện rời

khỏi tông môn là sai lầm lớn, hơn nữa hắn còn là tông chủ, vậy mà chẳng
có kỷ luật gì cả. Theo ta thấy, nên thiến hắn.

An Tranh:

-Sau khi trở về đây ngươi cứ đòi thiến ta, rốt cuộc là vì cái gì?

Bàn tử trầm mặc một lúc, có vẻ tang thương nói:

-Bởi vì của ngươi lớn.

An Tranh sửng sốt một lát, sau đó nghiêm túc nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.