ĐẠI NGHỊCH CHI MÔN - Trang 331

An Tranh cười rộ lên, đắp chăn cho Tiểu Thất Đạo rồi mới ra khỏi

phòng.

Tiểu Thất Đạo nghiêng người:

-Tiểu Thất Đạo cũng có một cánh cửa, cao như cây đại thụ vậy. Cửa của

An Tranh ca ca còn lớn hơn Tiểu Thất Đạo, cao như ngọn núi vậy. Đẩy cửa
của Tiểu Thất Đạo đã mệt rồi, đây cửa của An Tranh ca ca còn mệt hơn.

An Tranh không nghe thấy lời này của Tiểu Thất Đạo, hắn tới tìm lão

Hoắc thương lượng làm sao để di chuyển dược cốc tới Nghịch Thiên Ấn.
Những thảo dược kia không có quá nhiều ý nghĩa với An Tranh, nhưng lại
rất quan trọng với Khúc Lưu Nhi. Mỗi người tu hành đều có ‘Đạo’ của
mình, mà ‘Đạo’ của Khúc Lưu Nhi đã được định sẵn rồi. Nàng yêu thích y
thuật hơn xa tu hành. Lúc đầu Khúc Phong Tử dẫn nàng tới cầu khẩn thư
viện Huyễn Thế, nàng có chút kháng cự, vì nàng không muốn tu hành.

Nếu như giúp nàng tiếp xúc với những thảo dược quý hiếm kia, có lẽ

nàng sẽ hiểu về y thuật càng sâu, trợ giúp rất lớn tới việc tu hành.

Lão Hoắc và An Tranh bàn bạc thật lâu cũng không tìm được biện pháp.

Tuy nhiên lão Hoắc nói đừng nóng vội, ông ta chỉ cần một thứ, có thứ này
rồi, việc di chuyển dược điền không còn khó khăn. An Tranh hỏi ông ta cần
thứ gì, lão Hoắc nói, chính là ngươi a, ta chỉ chờ ngươi nhập phẩm, ta liền
có biện pháp.

An Tranh nhíu mày:

-Đừng tưởng rằng ta sẽ rơi vào bẫy của lão. Có phải lão đang ngầm nói

ta là đồ vật không.

Lão Hoắc nhún vai:

-Ngươi là đồ vật.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.