ĐẠI NGHỊCH CHI MÔN - Trang 81

Trên đường cái, Đỗ Sấu Sấu cõng An Tranh chạy như điên, xóc nảy

khiến An Tranh cảm thấy lục phủ ngũ tạng như muốn xóc theo. Tuy nhiên
may mà Đỗ Sấu Sấu nhiều thịt, hiệu quả giảm xóc không tồi. Cho nên An
Tranh không nhịn được hỏi:

-Bàn tử, ngay cả thịt ngươi cũng ít được ăn, vì sao ngươi vẫn béo như

vậy?

-Con mẹ nó, làm sao ta biết. Ngươi nói xem, có ủy khuất hay không?

-Rất ủy khuất!

-Đúng rồi An Tranh, ba nghìn lượng bạc có thể ăn được thịt bao lâu?

-Không có tiền đồ, mục tiêu nhân sinh của ngươi chỉ là được ăn thịt thôi

sao?

-Mẹ nó chứ, có thể được ăn thịt, cần gì phải tiền đồ?

-Ha ha, lời này cũng có lý, khiến ta không phản bác được.

An Tranh cười to khiến nội tạng đau theo, nhưng hắn cười đang sướng,

căn bản không dừng được. Giống như đã rất lâu rồi hắn không tìm được
tình bạn chân thành như vậy. An Tranh tựa vào lưng bàn tử, thầm nghĩ, từ
nay về sau nhất định phải cho bàn tử này ngày ngày ăn thịt, không ngừng
ăn thịt. Tuy nhiên nghĩ lại thì thấy nhân sinh của bàn tử này thật đơn giản,
có thịt ăn là đủ. Người có mục tiêu đơn giản và dễ thỏa mãn, sẽ hạnh phúc
hơn nhiều.

-Bàn tử, về sau ta cho ngươi làm quan lớn được không?

-Không hay lắm, nếu làm quan thì ngươi làm, ta làm thuộc hạ là đủ rồi!

-Ta nói đánh ai, ngươi liền đánh người đó?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.