ĐẠI NGHỊCH CHI MÔN - Trang 79

An Tranh cảm thấy mệt mỏi, hôm nay ra tay hơi nhiều, với lại thân thể

này còn bị thương không nhẹ, mỗi lần hành động, vết thương lại khiến hắn
đau đớn. Sau khi ném người cuối cùng ra khỏi cửa, hắn thở hổn hển đi vào
sân, ngồi xuống. Trên trán hắn đã đổ đầy mồ hôi, không phải vì mệt mỏi,
mà là vì đau đớn.

Vết thương do đám đệ tử trong học đường gây ra kia còn chưa lành lặn,

nội tạng đau đớn như là bị ai đó vặn cả người. An Tranh suy nghĩ xem nơi
này có thuốc trị thương gì, nếu như chịu không nổi đành phải dùng tới
thuốc. Dù sao thân thể này không giống với thân thể lúc trước của mình.
Trong đầu hắn có mấy vạn đơn thuốc, thuốc trị thương của Minh Pháp Tư
phần lớn do hắn nghiên cứu điều chế. Nhưng hiện tại, ngay cả nguyên liệu
để điều chế bạch dược bình thường nhất cũng không có.

Đúng lúc này An Tranh nghe thấy tiếng dép dẫm lên bùn, hắn không

ngẩng đầu cũng biết đó là tiếng bước chân của Đỗ Sấu Sấu. Người này đi
đường phát ra tiếng rất lớn, hô hấp nặng nề, hiển nhiên là chạy tới.

Lúc An Tranh ngẩng đầu nhìn, thì thấy Đỗ Sấu Sấu đầy vẻ kinh ngạc.

Cảnh tượng máu tanh bên ngoài hiển nhiên đã kích thích Đỗ Sấu Sấu.

-An Tranh, ngươi không sao chứ?

Bàn tử giẫm phải những người kia xông vào trong sân, đôi dép đã bị máu

nhuộm đỏ.

An Tranh lắc đầu:

-Không sao, tuy nhiên nội thương do Vương Mãnh Vương Tráng đánh

vẫn chưa lành lặn.

Đỗ Sấu Sấu cúi người cõng An Tranh lên:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.