ĐẠI QUỐC TẶC - Trang 1339

Nếu như lão quản sự không phải người trong họ, y có thể sẽ cứng rắn

hơn, nhưng là người trong tộc lại là bậc trưởng bối, y cũng phải trâm trước
nhiều.

Mà Giang Long cũng không cãi cọ với lão quản sự về việc có nên hay

không nên cho in thoại bản, mà trực tiếp nói đến tình hình kinh doanh của
thư trai, vì kinh doanh không tốt nên mới lỗ vốn, sau đó mới nắm bắt cơ
hội, hợp tình hợp lý, bất kể là ai cũng không tìm được sai sót.

Bắt được một người để làm đòn phủ đầu, sau đó nói chuyện gì cũng

thoải mái hơn nhiều.

Đương nhiên chỉ có Sài Thế Vinh và Giang Long là nói chuyện thoải mái

hơn rồi.

Chứ không phải là các quản sự.

Các quản sự này thì càng phải cẩn thận, hồi hộp hơn mới đúng.

Nói chuyện một lúc về việc in thoại bản và thư trai, Sài Thế Vinh chính

thức ngửa bài, muốn các quản sự này phải tự nguyện trung thành với mình.

Đương nhiên là không thể nói thẳng ra mà chỉ cần các quản sự nghe hiểu

được ý là được rồi, bằng không việc truyền đi thì sẽ bị người ta nắm được
nhược điểm rồi.

Khi bạn muốn xây dựng thế lực của mình thì đương nhiên là có thể,

nhưng phải kín đáo, không thể quang minh chính đại mà nói ngươi phải
trung thành với ta không thì sẽ bị cút xéo.

Một quản sự nghe vậy, hai mắt híp lại, trong mắt lóe lên một tia sáng:

- Thế Vinh thiếu gia giờ đã là tổng quản sự của xưởng in rồi, chúng tiểu

nhân về sau đương nhiên là phải trung thành với người rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.