Loại đồ vật như thần binh lợi khí ở thời kỳ đặc thù này, đối với võ tướng
có thể sử dụng nó mà nói, tuyệt đối là vô giá, võ tướng có thể cậy vào binh
khí này khiến thực lực của mình tăng lên một cấp bậc, cũng có thể thừa dịp
đối thủ không biết được sự lợi hại đột nhiên tập kích, chém giết đối
phương.
Thời khắc nguy cơ, biết đâu còn có thể giữ lại cho võ tướng một cái
mạng.
Loại bảo bối này quả thực không thể tùy tiện mang ra tặng người.
Mặc dù Giang Long rất là xem trọng Tần Vũ nhưng cũng không thể
đồng ý được.
Tề Tề Đức thấy Giang Long lộ ra biểu tình không đồng ý, liền thở dài.
Trước đây ông cùng tiểu Hầu gia xưng huynh gọi đệ, tự dĩ nhiên hiểu rõ
kho binh khí trong phủ có vài món thần binh lưỡi dao sắc bén khó lường,
lúc ấy ông cũng đã từng đỏ mắt nghĩ muốn có được một kiện.
Tiểu Hầu gia đối với tiền bạc vật chất phóng khoáng, nhưng là muốn hỏi
ông ấy lấy một kiện binh khí tốt , lại là muôn vàn khó khăn.
Về điểm này, tiểu Hầu gia cùng lão Hầu gia vô cùng giống nhau.
- Ngươi cũng thấy đấy, đồ đệ này của ta thân thể cao lớn tráng kiện, khí
lực cực đại, qua thêm vài năm nữa, ta còn lâu mới phải đối thủ của nó! Hơn
nữa ta còn dạy nó cưỡi ngựa, nếu có thể có được một thanh binh khí tốt, nó
tuyệt đối có thể trở thành một tuyệt thế mãnh tướng.
Tề Tề Đức làm ra cố gắng cuối cùng:
- Cảnh gia bị hoàng đế tước đoạt chức vị, chẳng lẽ ngươi có thể bằng
lòng cam chịu? Mà chỉ cần ngươi bồi dưỡng tốt Tiểu Vũ, như vậy trong
tương lai một khi có cơ hội, nó có thể trở thành trợ thủ đắc lực của ngươi,