ĐẠI QUỐC TẶC - Trang 1948

Đập vào mắt, là đồng đảng cái đầu bị nện bẹp dép, bộ dáng thê thảm rớt

xuống lưng ngựa. Tâm trạng liền chấn động.

Thời khắc khi gã nhìn về phía đồng đảng, Cương Đế Ba Khắc đột nhiên

thúc ngựa nhanh chóng tăng tốc. Trong tay trường mâu nhanh chóng đâm
về phía đối thủ. Tên thủ lĩnh rõ ràng có chút tài năng, nhanh chóng đưa
thiết côn ra đỡ lấy trường mâu đập qua một bên.

Tấn thiết côn là binh khí nặng, luận về phân lượng thì không thể khinh

được, hơn nữa gã vừa vội vàng ra tay, tuy rằng đỡ thành công trường mâu
của Cương Đế Ba Khắc, nhưng thân hình ngồi trên lưng ngựa khó tránh
khỏi chênh vênh.

Nếu Cương Đế Ba Khắc thu mâu đâm lại, gã rất khó đỡ. Chẳng qua nếu

như gã vội vã nhảy xuống lưng ngựa thực sự có thể tránh được một nạn.
Nhưng Cương Đế Ba Khắc lại không thu mâu, mà trực tiếp buông tay ném
vũ khí xuống, sau đó đột nhiên nhảy lên rời khỏi yên ngựa nhún người
nhào tới, hai tay ôm lấy lưng tên Thủ lĩnh này, chuyển tới sau lưng Thủ lĩnh
Mã phỉ như cá bơi lội.

Thủ lĩnh Mã Phỉ cũng ném Tấn thiết côn xuống, muốn thoát khỏi sự

quấn ôm của Cướng Đế Ba Khắc.

Nhưng lúc này, một vòng hàn quang sáng như tuyết thoáng qua ở cổ của

gã. Thủ Lĩnh Mã Phỉ bản năng dùng ngón tay che cổ, nhưng nơi cổ họng
vẫn có máu tươi ồ ạt chảy ra. Hai mắt mở càng lớn, từ từ nhô ra, Cương Đế
Ba Khắc nhẹ nhàng đẩy, đem gã vứt xuống lưng ngựa.

Tên Thủ lĩnh Mã Phỉ này lăn mấy vòng trên mặt đất, ngưng giãy giụa.

Cương Đế Ba Khắc xách dây cương, khống chế ngựa ngồi xuống.

Tần Vũ nghe được nhắc nhở của Giang Long, luôn luôn chú ý bên này,

thấy hai người không xuất bài theo như sách võ, dễ dàng giết hai tên Thủ
lĩnh Mã Phỉ, thì kinh hãi một hồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.