ĐẠI QUỐC TẶC - Trang 1967

- Mạt tướng nói, như vậy không tốt!

Quách Phóng vốn tính nết kiên cường, chậm rãi đứng thẳng lưng lên.

Mục Hiên liền sắc mặt khó coi.

- Nếu Mục đại nhân bằng lòng mua lại đầu những người đó, thì cũng có

thể thương lượng.

Giang Long lúc này đột nhiên mở miệng. Quách Phóng có chút bất ngờ,

liếc mắt nhìn Giang Long một cái.

- Đầu một người kia bao nhiêu tiền?

Mục Hiên ánh mắt nhìn về phía Giang Long vẻ lo lắng.

Lại dám hỏi gã đòi bạc!

- Trong quân đội đầu người đều có thưởng bạc, giá cả rõ ràng, tuy nhiên

quân sĩ mỗi lần chém ghiết một Mã phỉ, còn có thể nhớ một lần lập công,
lập công nhiều hơn, có thể được lên chức, cho nên Mục đại nhân phải cho
nhiều bạc một chút để mua đầu những tên Mã phỉ kia rồi.

Giang Long không nhanh không chậm nói.

- Ngươi cho là bản quan không thể mua?

Mục Hiên hừ lạnh.

Giang Long ánh mắt sắc bén, hai mắt gắt gao nhìn chăm chú về phía

Mục Hiên, kiên định nói:

- Nếu Mục đại nhân không sợ bị trách, có thể không mua.

Mục Hiên có loại ảo giác, tựa hồ bị Giang Long nhìn thấu tâm can. Liền

theo bản năng né tránh. Ngẫm nghĩ một chút, cuối cùng thì gật đầu đồng ý.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.