ĐẠI QUỐC TẶC - Trang 2470

Trước thần uy của Tuyết Nguyên, toàn bộ ngựa hoang đều yên tĩnh trở

lại.

Tuy nhiên đây chỉ là tạm thời.

Không còn con cầm đầu thói quen sống sẽ thay đổi, tuy thỉnh thoảng sẽ

có một số con trở nên nóng nảy nhưng chắc có lẽ sẽ không náo loạn như
hôm nay nữa.

Thấy bọn ngựa yên tĩnh ăn thức ăn, Giang Long cưỡi Tuyết Nguyên

mang theo đám người Đồ Đô đi ra hàng rào.

Hắn cười nói:

- Không biết xung quanh… còn đàn ngựa hoang nào nữa không.

Giang Long ăn tuỷ trong xương mới biết nó ngon, hắn muốn bắt nhiều

ngựa hoang hơn nữa.

Những con ngựa hoang đó đều là bạc trắng đó.

- Thảo nguyên có rất nhiều đàn ngựa hoang, đây chỉ là một đàn nhỏ mà

thôi, tiểu nhân vừa mới tính sơ một chút, tính cả con đầu đàn thì đàn này
chỉ có một ngàn lẻ chín con mà thôi.

Đồ Đô từng được người lớn trong nhà dạy cho thuật phong thổ thảo

nguyên nên có khá nhiều kinh nghiệm.

- Có nhiều đàn ngựa hoang số lượng có thể lên đến ba bốn vạn con,

nhưng những đàn như vậy đều sinh sống phía sâu trong thảo nguyên.

Ba bốn vạn con?

Giang Long nghe mà đỏ mắt, như vậy thì được bao nhiêu bạc nhỉ!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.