ĐẠI QUỐC TẶC - Trang 2501

Nếu Tuyết Nguyên và Hắc Thuỵ gia nhập, nó không còn gì cả.

Tất cả những con đầu đàn đều tham lam muốn giữ lấy những con ngựa

cái.

Thấy Hắc Thuỵ lao đến, con đầu đàn hí dài một tiếng cũng vọt tới.

Tần Vũ lúc này vô cùng lo lắng.

Sợ Hắc Thuỵ bị thương.

Y đã coi thường thực lực của Hắc Thuỵ.

Lúc hai con ngựa sắp đụng vào nhau, Hắc Thuỵ không đối chiến, không

phải do khí lực của nó không bằng con đầu đàn, mà nó rất thông minh, vô
cùng linh hoạt nhẹ nhàng tránh đi, hai ngựa lần lượt xen vào nhau.

Lại giơ móng sau đạp thật mạnh vào hông con đầu đàn.

Con đầu đàn trúng đòn nghiêm trọng, tứ chi mềm nhũn, suýt chút ngã

xuống.

Nhưng nó nhanh chóng đứng vững lại.

Thân thể khoẻ mạnh nên phòng ngự tương đối lớn, nếu là con ngựa khác,

sợ rằng một đá này của Hắc Thuỵ có thể đá gãy xương sườn.

Lưng của con đầu đàn khá lớn, cơ thể rắn chắc, bên ngoài có một tầng

mỡ cùng một tầng cơ ngăn cản giúp nó giảm khá nhiều lực.

Hai con lại tiếp tục tranh giành nhau.

Nhìn cảnh này Giang Long đột nhiên nhớ đến toạ kỵ của Đô uý quận

Vọng Sa Khương Kỳ.

Có phần giống con đầu đàn này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.