ĐẠI QUỐC TẶC - Trang 2776

Dứt lời, Phan Văn Trường trừng mắt hướng tới con gái, ra hiệu con gái

tiến lên nói chuyện.

Tiểu nha đầu e ngại phụ thân, thấy thế bản năng lui về phía sau mấy

bước.

Quả nhiên là bùn lầy không trát nổi tường!

Phan Văn Trường vừa suốt ruột vừa giận.

Ông ta đương nhiên hy vọng có thể nương nhờ cơ hội lần này, cũng

Bành Hỉ tạo nên quan hệ!

Có quan hệ, có chỗ dựa mới làm quan tốt, từng bước thăng chức đi.

Mặc dù tuổi của ông ta đã lớn, nhưng cũng không có suy nghĩ nghỉ ngơi

sinh con, thê tử đã già, ông ta tính toán trong khoảng thời gian này liền nạp
thêm một tiểu thiếp.

Có một đứa con thứ xuất cũng luôn tốt hơn so với sau này bị đứt hương

hỏa.

Sở dĩ gần đây lại nảy sinh suy nghĩ này, đơn giản là có thể lấy hết toàn

bộ ngạch bổng lộc, và Giang Long bên kia còn có thể cấp cho trợ cấp nhất
định, thời kì sống khá giả, trên đầu không hề sống nghèo túng.

Đặt ở trước kia mà nói, ông ta còn muốn dựa vào thê tử may vá kiếm tiền

mới có thể ăn no bụng.

Căn bản cũng không có năng lực nạp tiểu thiếp!

- Ngươi tên là gì?

Lúc này Bành Hỉ tiến lên trước một bước, chặn ánh mắt lửa giận sung

mãn của Phan Văn Trường, thanh âm ôn hòa, trên mặt mang thiện ý tươi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.