ĐẠI QUỐC TẶC - Trang 2856

Giang Long mở bức thư ra, thản nhiên nhìn qua nội dung một lượt,

nhếch miệng cười.

Hứa gia này đã tính toán xong rồi.

Chỉ là mình lại không thể để y toại nguyện được.

Dù Hứa gia chiếm lý, là bị Bành Hỉ lấn đến cửa, nhưng danh tiếng của

Hứa gia ở huyện Vọng Sa cũng không được hay cho lắm.

Trước kia ỷ vào một số quan viên có quan hệ liên gia, chỗ dựa vững

chắc, cũng không có thương gia nào dám ức hiếp.

Bây giờ Bành Hỉ tìm tới nơi gây sự, kỳ thật chẳng qua là thiện ác có báo

mà thôi.

Ở xã hội coi trọng đẳng cấp, tầng lớp thấp nhất, nhỏ yếu sẽ bị ức hiếp.

Chẳng qua là Giang Long không muốn đi tính sổ nợ cũ của Hứa gia, hơn

nữa còn không muốn vì sự xuất hiện của Bành Hỉ mà làm loạn trật tự bình
thường trong thị trấn, đây mới cần phải dạy dỗ đám người Bành Hỉ.

Rối loạn trật tự, ảnh hưởng nghiêm trọng tới sự phát triển của huyện

Thông Linh.

Sau khi Phan Văn Trường chuyển hồ sơ và tài liệu cửa hàng tự sao chép

lại cho đám người của Bành Hỉ, tâm thần bất ổn, đứng ngồi không yên.

Trước đây, ông ta đã không chỉ nghĩ tới một lần, được chở thành quan

viên nắm đại quyền trong tay, địa vị đứng cao hơn nhiều người.

Có đặc quyền, tham lam vơ vét của cải.

Nhưng rốt cuộc cũng chỉ là nghĩ thôi chưa từng thực hiện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.