Tuy trong lòng suy nghĩ như vậy, nhưng ngoài miệng cũng không dám
nói ra.
Lâm Vượng Nghiệp giờ phút này mặc dù có mấy người con trai ở bên
cạnh nói đỡ cho, nhưng cũng chỉ có vợ chồng Lâm Trí Thâm, vợ chồng
Lâm Trí Cương và vợ chồng Lâm Trí Phú, đối với trước mặt hơn mười
người quản sự của Lâm gia mà nói, thật sự là hơi ít, thanh âm và khí thế
cũng hoàn toàn nằm ở thế yếu.
Lúc này ánh mắt có chút phiêu hốt, vừa hay nhìn thấy Lâm phụ đứng
trước mặt hai chị em Lâm Nhã.
Vì thế đột nhiên vọt tới trước vài bước, thân thể lắc lư, bước chân loạng
choạng, thanh âm run rẩy nói:
- Nhã nhi, sau này ông nội thật sự sẽ đối xử tốt với Lâm Chí, tận tay dạy
nó đọc sách viết chữ, cung cấp cho nó ăn no mặc ấm, ngươi để cho ông nội
một lối thoát đi được không! Ngươi yên tâm, ông nội nói ra chắc chắn sẽ
giữ lời, không tin, ông nội có thể ký khế ước với ngươi. Nếu có chút nào vi
phạm, đến lúc đó ngươi muốn làm gì ông nội đều được.
Giờ phút này Lâm Vượng Nghiệp biểu lộ chân tình, không chút nào giả
dối.
Thật sự là do tình thế bức bách, ông ta không cúi đầu sẽ có kết cục vô
cùng thê thảm.
Vị trí gia chủ Lâm gia, ông ta cũng thật sự không nỡ bỏ.
- Nếu có người đồng ý, từ phần mộ tổ tiên của Lâm gia đào ra thi hài mẹ
đẻ của ông nội ngài, ông nội, ngài sẽ lại cho hắn một cơ hội hối cải để làm
người mới sao?
Trong ánh mắt của Lâm Nhã, không chứa nửa điểm cảm tình.