- Tiểu nhân vô năng, không thể bảo vệ tốt Tiểu thiếu gia!
Người hộ vệ bị thương vừa mới đi tới gần liền phịch xuống một tiếng
quỳ xuống đất.
Diêu mụ mụ vốn là nhũ mẫu, có địa vị rất cao ở trong phủ, giống như
nửa chủ nhân vậy, cho nên hộ vệ này mới trực tiếp thỉnh tội.
- Đứng lên, ngươi trực tiếp xuống núi hồi phủ chữa thương đi.
Diêu mụ mụ liếc mắt một cái nhìn tên hộ vệ bị thương này, nói không
trách cứ là giả đấy.
Phải biết cứ một hộ vệ bị thương được Giang Long phái trở về, như vậy
bên người Giang Long sẽ ít đi một người bảo vệ.
Lạnh lùng nói một câu rồi Diêu mụ mụ mới nhìn về phía hai hộ vệ kia:
- Vừa rồi Tiên Phong mang theo đám người Tần Vũ vọt vào trong rừng
đi tìm Tiểu thiếu gia rồi, hơn nữa cấm quân nhân số rất nhiều, hai người các
ngươi có đi vào nữa cũng không có bao nhiêu tác dụng.
Ân, hai người các ngươi liền ở tại chỗ này, nếu có tin tức gì, cũng dễ
dàng lập tức để hai người các ngươi chạy đi báo tin.
- Vâng!
Hai hộ vệ liếc mắt nhìn nhau, sau đó liền ôm quyền lên tiếng trả lời.
Tên hộ vệ đùi bị thương cắn chặt răng, vẫn quỳ ở nơi đó.
Ngọc Sai và Bảo Bình mềm lòng, trong lòng không nỡ, khuyên vài câu
hộ vệ mới chậm rãi đứng lên, đi tập tễnh xuống núi.
……………