Cảnh lão phu nhân và Giang Long trò chuyện với nhau một hồi, Diêu mụ
mụ, Ngọc Sai, còn có Bảo Bình đồng loạt tiến lên thỉnh tội.
- Đều là do nô tỳ không tốt, nếu không phải nô tỳ đề nghị tiểu thiếu gia
hôm nay cùng đi đến Già Lam Tự dâng hương, tưởng niệm Quy Trần đại
sư, tiểu thiếu gia cũng sẽ không bị tập kích.
Diêu mụ mụ đầy tự trách quỳ xuống:
- Còn nữa, sau khi dâng hương xong, nô tỳ nên khuyên tiểu thiếu gia và
lão phu nhân ngài cùng nhau hồi phủ.
Ngọc Sai va Bảo Bình cùng quỳ xuống đất, cúi đầu thỉnh tội:
- Chúng nô tỳ không nên ham chơi mà rời khỏi tiểu thiếu gia.
Hai cô gái nói dối rồi, thật ra các nàng không phải ham chơi, mà là
không dám nhìn những hành động thân thiết, cười đùa giữa Giang Long và
Lâm Nhã.
Vừa nhìn thấy hai người mặt mày đưa tình, trong lòng các nàng liền ê ẩm
đấy.
Nhẹ nhàng khoát tay, Cảnh lão phu nhân ra hiệu Ngọc Sai và Bảo Bình
đứng lên, các nàng chẳng qua là thiếu nữ nũng niệu thôi, Giang Long gặp
nạn, dù các nàng đi theo bên mình cũng không giúp được gì.
Ngược lại, đến lúc đó Giang Long còn phải phí lòng chiếu cố các nàng.
Ngọc Sai và Bảo Bình lập tức yên lặng lui sang một bên, Giang Long
không sao, đương nhiên các nàng muốn gắng hết sức để tránh bị trách phạt
rồi.
Lúc này ngoài viện có những tiếng bước chân vội vả từ từ xa đang đến
gần.