Diêu mụ mụ nhìn sau khi nhìn, thật sự đoán không ra Giang Long muốn
khâu ra cái thứ gì, bởi vì trên người tương đối nhiều việc liền rời đi.
Tính cách Tang Chu hướng nội, lại cùng Giang Long không quen, chỉ là
thần sắc có chút câu nệ đứng ở một bên.
Kỹ thuật khâu vá của Vân nương và Ngọc Sai thuần thục, kỹ xảo cao
siêu, cắt tinh chuẩn, hai thầy trò các nàng dùng tốc độ cao nhất chế tạo gấp
gáp, chỉ trong chốc lát, vật phẩm Giang Long cần may đã xuất hiện trước
mắt mọi người.
- Thật đáng yêu!
Bảo Bình là người không kìm nổi trước nhất, đem vật phẩm kia gắt gao
ôm vào trong lòng lại sờ lại hôn.
Ngọc Sai cũng giơ tay lên nhẹ nhàng vuốt ve.
Chỉ có Vân nương mặt lộ ngạc nhiên, buông kim chỉ xong, không kìm
nổi mở miệng hỏi:
- Đây, đây là một con sói sao?
- Ừ!
Giang Long mỉm cười gật đầu.
Đúng vậy, Giang Long chính là muốn Vân nương và Ngọc Sai hỗ trợ
may một con sói cao chừng hơn nửa người.
Toàn thân sói hiện lên màu tro nhạt, mắt to đen trắng rõ ràng, mũi đen,
trên mặt có một đạo vết sẹo, tuy nhiên đầu lớn, tứ chi ngắn, vả lại không có
nanh vuốt sắc nhọn, cho nên hình tượng có vẻ rất ngốc nghếch, căn bản sẽ
không khiến cho người cảm thấy e ngại, ngược lại là rất ưa thích.