ĐẠI QUỐC TẶC - Trang 794

- Lão nương cũng có thể nói cho ngươi biết ta khóc cái gì, đêm hôm qua

lão nương mơ giấc mộng, trong mộng có một tên khốn kiếp bị chó tha
lương tâm sáng hôm nay bị người dùng gậy đánh chết, vốn sáng sớm hôm
nay lão nương tỉnh dậy tâm tình thật vui vẻ, thế nhưng không nghĩ tới ông
trời không có mắt a...

Vừa mắng chửi, Điền thê vừa vỗ bắp đùi vừa khóc gào thét lên.

- Mgươi, ngươi nói ai?

Đây chính là chỉ cây dâu mà mắng cây hòe nha, mặt Hồ quản sự đen như

đít nồi.

- Lương tâm ai bị chó tha, lão nương đã nói ai!

- Được, ngươi được lắm!

Hồ quản sự chỉ vào mặt Điền thê, trên mặt hiện lên một chút dữ tợn:

- Ngươi đã nguyền rủa ta chết, vậy cũng đừng trách ta xuống tay vô tình!

Điền Đại Tráng nhướng mày, tuy nhiên ngẫm nghĩ một chút, cuối cùng

vẫn không có ngăn trở thê tử.

Hai nhà bình thường ồn ào vô cùng không thoải mái, đã sớm thù địch lẫn

nhau rồi, cũng không sợ Hồ quản sự xé vỡ mặt.

sau khi Dương Hải Ba vẫn lo lắng cho mẹ con Dương Cúc Hoa và một

người hộ vệ rời khỏi đoàn xe, liền lập tức chạy trở về nông trang bên này,
bởi vì đám tá điền cùng với trẻ nhỏ trong nhà đều bị Hồ quản sự tập trung
toàn bộ lại, khiến bọn họ lặng yên không tiếng động đi tới nông trang, đã
tìm được bãi đất trống bên này.

Vụng trộm ló đầu ra, Dương Hải Ba quét mắt một vòng trong đám

người, nháy mắt đã phát hiện mẹ con Dương Cúc Hoa quỳ ở nơi đó khóc,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.