ĐẠI TẦN BÁ NGHIỆP - Trang 772

Tên nội thị cung kính hành đại lễ xong lui ra. Trương Cường quay đầu

lại thấy Lỗ Nguyên đang bận chọn điểm tâm, cười thầm trong bụng, mỹ
nhân trước mắt mang ý nghĩa chính trị nhất trong hậu cung của mình, lâm
hạnh mỹ nhân như thế thật ra có cảm giác phấn khích hơn hẳn, nếu Lưu
Bang đã có ý dâng tặng thì tại sao không đón nhận chứ?

Đưa tay ôm Lỗ Nguyên vào lòng, Trương Cường mỉm cười hỏi:

“Nguyên nhi, chẳng lẽ sáng nay nàng vẫn chưa dùng thiện?”.

Lỗ Nguyên thẹn thùng đỏ mặt cúi đầu xuống không dám nhìn Trương

Cường, thấy bộ dạng e ấp của nàng, Trương Cường nhẹ nhàng trấn an:
“Nguyên nhi không cần sợ!”.

Lỗ Nguyên khẽ chớp mắt, lý nhí: “Thần thiếp được hầu hạ bệ hạ là niềm

vinh hạnh, đâu có gì phải sợ”.

Trước mỹ nhân mang theo mối đe dọa của Lưu Bang, Trương Cường tuy

không muốn đặt nguy hiểm bên mình nhưng khó mà cưỡng lại được dục
vọng, mùi thơm thoang thoảng xộc vào mũi, dù Trương Cường suốt đêm
không ngủ lúc này đang mệt rã rời cũng cảm thấy hơi nóng dâng lên từ
dưới bụng.

Trong lòng rạo rực, Trương Cường cười ha hả, xem ra hôm nay Lỗ

Nguyên đã chuẩn bị kỹ trước khi đến đây, nếu đã thế thì mình cho nàng toại
nguyện vậy.

Cúi xuống đặt lên môi mỹ nhân một nụ hôn, tay trái thò vào trong lớp y

phục trắng mỏng, dùng sức nhào nặn cặp núi đôi căng đầy, Lỗ Nguyên
trước động tác điêu luyện của Trương Cường toàn thân mềm nhũn, hơi thở
gấp gáp.

Được Trương Cường khiêu khích một lúc, Lỗ Nguyên hai má trng hồng,

bờ môi mấp máy phát ra tiếng rên khe khẽ, Trương Cường hừng hực khí
thế hôn mạnh vào môi nàng, thần trí mơ hồ của hắn gần như trở nên say
mê.

Giữa hai người chẳng có nền tàng tình cảm, chỉ đơn giản vì mục đích

chính trị, nhưng Trương Cường dù sao cũng là người hiện đại, không nỡ
quá thô bạo dày vò mỹ nhân nên dịu dàng dẫn dắt Lỗ Nguyên vào cuộc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.