ĐẠI TẦN BÁ NGHIỆP - Trang 773

Hồi lâu, mây mưa qua đi, Trương Cường hài lòng nằm dài trên giường,

mệt mỏi lan khắp toàn thân, Lỗ Nguyên hình như cũng đã dùng hết sức lực,
nằm im không hề động đậy, nhớ đến phút hoan lạc vừa kết thúc, Trương
Cường mỉm cười chua chát, nhắm mắt ngủ thiếp đi.

Lúc này, chỉ nghe Lỗ Nguyên gọi khẽ: “Bệ hạ, bệ hạ...”.
Do suốt đêm không ngủ xử lý quân tình đại sự, về tâm lý lẫn sinh lý đều

vô cùng mệt mỏi, vừa rồi lại phí sức mây mưa một trận, Trương Cường
nhất thời không phản ứng.

Đột nhiên, Trương Cường đang nhắm mắt nghỉ ngơi cảm nhận thấy Lỗ

Nguyên rón rén ngồi dậy, nhẹ chân đi về phía chiếc bàn nhỏ mình vừa phê
duyệt tấu chương, Trương Cường vội hé mắt nhìn theo, vừa nãy hắn hoan
lạc với Lỗ Nguyên, các nội thị đều lui hết ra ngoài, trong nội điện rộng lớn
lúc này chỉ còn lại hắn và Lỗ Nguyên.

Lỗ Nguyên bước đến bên bàn, ngồi xuống ăn tiếp số điểm tâm còn lại,

Trương Cường yên tâm thở phào, nổi hứng muốn đến sau lưng Lỗ Nguyên
hù dọa nàng cho vui, chưa kịp thực hiện ý định, Hàn Hoán đột nhiên chạy
vào bẩm báo: “Bệ hạ, tiền tuyến cấp báo, quân Hung Nô đã công phá Long
An, Bình Dương ở Thượng Quận, nay Cô Thành phải đối mặt với ba mươi
mấy vạn quân địch”.

Trương Cường nghe tin dữ vội lật người ngồi dậy, vừa mặc lại y phục

vừa nôn nóng hỏi: “Mông Điềm hiện đang ở đâu?”.

Hàn Hoán thót tim một cái, dè dặt đáp lời: “Mông tướng quân vừa khởi

hành từ Hàm Đan, đợi khi đến được Thượng Quận chỉ e...”.

Trương Cường cố kìm nén cơn giận, trầm ngâm hồi lâu mới lạnh lùng

cất tiếng: “Lập tức triệu tập bá quan văn võ đợi trẫm ở chính điện, trước
mắt chỉ còn mỗi cách này thôi”.

Bỏ mặc Lỗ Nguyên sợ đến nỗi sắc mặt trắng bệch bên cạnh, Trương

Cường dõng dạc truyền lệnh: “Gọi Thành Thái vào cung gặp trẫm!”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.