ĐẠI THẦN EM NUÔI ANH - Trang 452

So với Ninh Tâm bi ai thì Kha Dĩ Mặc tâm tình là rất lạ kì. Bị nàng nắm

tay trên tay truyền đến 1 cái ấm áp, giống như có 1 dòng điện lan toả khắp
nơi đến từng ngõ ngách trong cơ thẻ mình vậ… Đây là điều mà từ nhỏ tới
lớn hắn chưa từng xảy ra. Cảm giác thấy rất khác với nắm tay của cha, và
của chị…

Cha dắt tay của hắn trong lòng hắn là an toàn.

Chị nắm tay của hắn trong lòng là hơi ấm tình thân.

Mà Ninh Tâm nắm tay của hắn trong lòng lại có 1 sự rung động không

tên. Giống như chạm đến cả linh hồn, ngay cả suy nghĩ đều hoàn toàn bị
nàng khống chế.

Lúng túng rút tay về Ninh Tâm có chút ngượng ngùng.

“Thực xin lỗi. Em vừa rồi không có chú ý chỉ là muốn nhanh chạy.”

Đáy mắt thất lạc ảm đạm chỉ trong nháy mắt, Kha Dĩ Mặc ngẩng đầu lên,

đôi mắt sáng ngời vui vẻ dạt dào.

“Không sao. Tìm một chỗ ăn sáng đi vừa vặn có thể ngồi xuống để anh

kiểm tra một chút cái máy tính của em, xem có thể sửa được không.”

“OK. Vậy em mời anh đi ăn không cho phép cự tuyệt.” Ninh Tâm vẻ mặt

cường thế, Kha Dĩ Mặc bất đắc dĩ cười khổ nói:

“Nhưng mà anh không muốn ăn đồ ngọt, anh ăn sang rồi? Lại ăn nữa sẽ

thành heo.”

“Vậy uống 1 ly sữa đậu nành thì sao? Nếu như anh không đáp ứng, em

cũng vậy không ăn.”

Uy hiếp! Uy hiếp! Đây là uy hiếp trắng trợn! Nhất là Ninh Tâm giờ phút

này ánh mắt vốn là con mắt trừng trừng tròn xoe, bỉu môi rất là đáng
thương nhìn Kha Dĩ Mặc.

Hắn cảm thấy, hắn nếu như là không đáp ứng cô nương này tựa hồ có thể

tại chỗ khóc lên…Hắn thỏa hiệp nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.