ĐẠI THẦN EM NUÔI ANH - Trang 529

trường. Tiền xe hết bao nhiêu thì nhà trường sẽ trả. Cho nên em có thể trở
về.”

Ninh Tâm toàn bộ gia sản cũng chỉ có vài món tùy than, quần áo cộng

thêm cái gối mang lầm, so với học tỷ bao lớn bao nhỏ nàng tới đồ ăn vặt
đều tiêu diệt không còn 1 mảnh hai tay trống trơn. Dù vậy không có nghĩa
là không có gánh nặng

Chờ ở trên xe lắc lư nửa ngày đi xuống, nàng đừng bảo là Đông Nam

Tây Bắc ngay cả đường cũng nhìn không rõ. Trong tầm mắt cảnh vật đều là
xoay vòng vòng. (L: ta sợ say xe lắm… nằm giường mà đang như ngồi trên
xe, vòng, vòng…)

“Ninh Tâm, em không sao chứ?” Học tỷ tương đối chiếu cố tiểu sư muội

này, xem nàng say khó chịu vội vàng đem người đỡ đến trạm xe gần
Kentucky Fried Chicken ngồi xuống.

“Chị, chị không phải là còn có hẹn sao? Chị cứ đi trước đi.” Ninh Tâm

nằm sấp ở trên bàn vô lực nói. Học tỷ nhìn đồng hồ một chút lại sờ sờ cái
đầu nhỏ của Ninh Tâm hỏi: “Em thật sự không sao chứ? Có thể tự về
trường học sao? Bằng không gọi điện thoại cho bạn em tới đón em đi”

“Không cần đâu học tỷ em nghỉ một lát là tốt rồi. Đợi lát nữa em tự mình

gọi xe về, em không sao đâu.”

Học tỷ nhìn nhìn khí sắc Ninh Tâm xác thực so với vừa rồi có vẻ tốt hơn

lại nhớ đến cuộc hẹn của mình nên quyết định đi trước. Ninh Tâm quơ quơ
tay chào, đưa mắt nhìn học tỷ rời đi đầu vùi ở cánh tay nhỏ của mình.

Chờ nàng thật vất vả mới bớt bớt trạng thái mê man, chuẩn bị mua 1 ly

nước để bớt khát nàng bỗng nhiên bừng tỉnh, chính thực mà nói là đã rất
tỉnh.

Ví tiền? Điện thoại di động? Cái chìa khóa?

Ta lật… ta lật… ta vùn vụt lật.

Ta móc… ta móc… ta móc… móc móc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.