ĐẠI THIẾU GIA, EM LẠY CẬU! - Trang 215

-“Sen!”

-“Dạ…”

Giọng nó run run.

-“Mày làm sao đấy?”

Nó òa khóc, rấm rứt, khổ sở.

-“Em sắp chết rồi cậu ạ!”

-“Mày nói ba lăng nhăng cái gì đấy?”

-“Em nói thật, em sắp chết rồi! Em sắp không được gặp cậu, gặp ông bà

chủ, gặp các bác nữa rồi…huhu…”

-“Mày dở hả?”

-“Tiền bà chủ cho em, em để lại cho cậu, cậu nhớ bảo mọi người chôn

em gấu bông hồng theo em nhé!”

Cậu nghe nó nói mà rợn người, ngay lập tức kéo chăn của nó ra. Trên

tấm đệm màu hồng hồng là vài vết máu loang lổ. Sen nhìn theo ánh mắt
cậu, buồn rầu. Nó bị thế từ hôm qua rồi, nhưng hôm qua ra ít máu, nó nghĩ
không sao, hôm nay thì càng ra nhiều. Trên phim có ra tý máu đã chết, giờ
nó chắc chắn không sống nổi.

Nó lại khóc, bi ai, thảm thương.

Mặt cậu cũng đỏ bừng, nhưng thay vì gọi người giúp việc, cậu nán lại,

hỏi nó.

-“Dù sao cũng sắp chết rồi, có thể nói thật không?”

-“Dạ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.