ĐẠI THIẾU GIA, EM LẠY CẬU! - Trang 600

năm đó, cớ sao cậu không tra hỏi tới cùng, năm đó, cớ sao lại ghen tuông
giận dữ bỏ đi…nếu như năm đó cậu chỉ cần kiên trì một chút, sự việc đã
không ra nông nỗi này?

Trương Ngọc Uyển Nhi, cô rốt cuộc chịu bao nhiêu ấm ức?

Cậu nhớ rõ lắm, nhớ rõ đĩa thức ăn khi đó hắt lên người cô, nhớ rõ chậu

nước đổ vào cô, nhớ rõ trêu ngươi, chọc tức cô hết lần này tới lần khác.

Nhớ rõ…đã trách móc cô tàn bạo như nào…

Một cơn gió lạnh sượt qua người khiến ai đó run rẩy, giá kể, thời gian có

thể quay trở lại…

-“Đánh chết nó cho tao! Đứa nào đánh chết được nó sẽ có thưởng.”

Người đàn ông phía trên dường như còn chịu đả kích lớn hơn, anh ta ra

lệnh tuyệt tình, bên dưới, tên cầm đầm nghe lệnh dùng gậy hung hăng quật
một phát thật mạnh.

Rắc…

Tiếng chiếc gậy vỡ làm đôi, ai kia khụy xuống.

Giây phút đó, người Nhi tưởng hóa đá, từng tế bào trên cơ thể sao nhức

nhối, nước mắt rơi, mặn chát. Sau một giây trầm tĩnh, cô bỗng trở thành
điên loạn, kiên quyết sống chết với người bên cạnh, tiếng cô gào thét.

-“Anh giết cậu ấy, tôi giết anh!”

-“Ha ha, Trương Ngọc Uyển Nhi, em khá lắm, em khá lắm, em giết đi…

em giết đi…”

-“Anh tưởng tôi không dám chắc, chỉ cần tôi còn sống, còn thở, kẻ nào

bắt nạt cậu ấy, tôi sẽ bắt chúng trả gấp nhiều lần…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.