ĐẠI THIẾU GIA, EM LẠY CẬU! - Trang 85

Nó nhõng nhẹo, lại rúc vào chiếc chăn hồng.

-“Dậy đi nào, ngoan!”

-“Không!”

-“Thôi nào, đừng làm nũng nữa…”

-“…”

Miệng nó chóp chép, mắt lim dim. Con hầu nhà cậu, hình như nó không

quen nói ngọt thì phải, đại thiếu gia bực mình, quát.

-“TAO ĐẾM TỚI BA…MỘT…HAI…”

Sen theo phản xạ, bật dậy như lò xo, thấy cậu đang nhìn mình, cậu cười

thì phải.

-“Này!”

Cậu đưa bàn chải phết sẵn kem đánh răng cho nó. Nó lật đật đi đánh

răng. Xong cậu lại lấy khăn mặt xấp nước ấm…lần này thì cậu lau mặt hộ
nó luôn.

Sen mơ mơ màng màng, là mơ hay là thật? Thời thế đổi thay rồi sao? Nó

lên làm cô chủ rồi sao? Cậu là thằng hầu ư? Nó đã tích cái đức gì mà được
như vậy?

-“Ngơ cái gì, muộn học rồi, nhanh lên!”

Tiếng cậu làm nó giật mình. Hình như không có gì đổi thay cả thì phải,

giọng cậu vẫn bá đạo như thế mà!

Hôm đó, nó băn khoăn lắm. Ra khỏi xe ôtô, bước vào cổng trường, mới

dám hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.