ĐẠI TIỂU THƯ - Trang 212

“Xin lỗi, em không có ý định làm chị sợ.” - Chàng trai nói bằng chất giọng
có vẻ hơi giống Nick và trao cho cô một nụ cười rạng rỡ. “Xin chào – em là
Carlton.”

“Ồ... chào.” - Đó là tất cả những gì Rachel có thể nói khi họ đang nhìn
chằm chằm vào nhau, sững sờ trong một lúc. Rachel nhìn chăm chú em trai
mình lần đầu tiên. Carlton có làn da nâu sẫm giống như cô, mái tóc được
cắt cao ở hai bên và phần trên đỉnh để dầy hơn một cách thời trang. Cậu ăn
mặc chải chuốt với quần nhung màu nâu, áo Polo màu cam nhạt và áo
khoác Harris Tweed với miếng vá khuỷu tay, trông cậu như thể vừa mới đi
ra từ buổi chụp hình thời trang cho tạp chí The Rake.

“Chúa ơi, hai người nhìn giống nhau kinh khủng!” - Nick la lên.

“Em biết! Vừa nhìn thấy chị Rachel em đã nghĩ ngay rằng mình đang gặp
chị em song sinh thất lạc của Carlton!” - Colette nói liến thoắng.

Rachel không nói nên lời, nhưng điều này không liên quan gì tới việc em
trai của cô trông giống hệt cô. Mà vì cô cảm thấy một sợi dây liên kết vô
hình ngay lập tức với chàng trai này, giống như một cảm xúc mà cô đã từng
trải nghiệm khi lần đầu gặp cha mình. Cô nhắm mắt lại một lúc, cố gắng
chế ngự cảm xúc.

“Em ổn chứ?” - Nick hỏi.

“Vâng. Em ổn hơn bao giờ hết, thực sự đó.” - Rachel nói với giọng nghẹn
ngào.

Colette đặt tay lên cánh tay của Rachel. “Em xin lỗi vì sự điên loạn này,
đây là lỗi của em. Khi bọn em tới Three on the Bund, em bị nhận ra ngay
lập tức và một đám đông bắt đầu đi theo bọn em tới nhà hàng. Thật là khó
chịu! Và mọi thứ trở nên tồi tệ hơn tại Câu lạc bộ Hoàng Phố, như chị đã
thấy. Carlton không muốn lần đầu tiên gặp chị trước mặt cả triệu người,
nên em đã nói với anh ấy đợi chúng ta cách vài dãy nhà.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.