ĐẠI TIỂU THƯ - Trang 224

“Anh nghĩ là thứ sáu.”

“Vợ anh đẹp không thể tin nổi. Cô ấy trông vô cùng thanh lịch đêm qua.
Em thích mê chiếc vòng cổ cô ấy đeo. Và cô ấy vẫn cực kỳ lịch sự với em
ngay cả sau khi em tặng cho cô ấy một cú sốc khá lớn. Nhưng dù sao em
rất vui vì mọi chuyện đã ổn.”

“Anh cũng thế.” - Charlie nói, cắn răng cười. Anh nghe đâu đó nói rằng,
ngay cả qua điện thoại, người ta cũng có thể cảm nhận được nụ cười qua
giọng nói của bạn.

Astrid dừng lại. Cô cảm thấy mình phải làm điều gì đó để tạ lỗi. “Lần tới
khi em và Michael tới Hong Kong, chúng ta đi đâu đó chung nhé. Em
muốn được biết về Isabel trong hoàn cảnh tốt hơn.”

“Ừ chúng ta nên làm thế. Đi đâu đó chung với nhau.”

Charlie kết thúc cuộc trò chuyện và đứng dậy khỏi bàn làm việc. Đầu óc
anh trống rỗng, và bụng anh đột nhiên cảm thấy như ai đó đã đổ cả một can
mỡ thịt xông khói vào vậy.

“Alice, tôi sẽ đi xuống cầu thang để hít thở chút không khí trong lành.” -
Charlie nói vào điện thoại nội bộ. Anh đi thang máy tốc hành riêng xuống
tầng dưới rồi đi qua nhà để xe về phía cửa thoát hiểm. Vừa ra tới ngoài, anh
dựa vội vào bức tường bê tông và bắt đầu hít thở thật sâu. Sau vài phút, anh
đi bộ đến nơi chốn yêu thích của mình.

Kẹp giữa Tháp Wuthering và tòa nhà chọc trời lân cận trên đường Chater là
một con hẻm dành cho người đi bộ, nơi có một quầy đồ uống vỉa hè nhỏ.
Một tấm bạt nhựa sọc xanh trắng căng trên quầy hàng, được neo lại bởi hai
chiếc tủ lạnh chứa đầy nước ngọt, túi nước trái cây và trái cây tươi. Dưới
bóng đèn huỳnh quang là người chủ hàng, một phụ nữ trung niên cứ đứng
cả ngày để làm sữa đậu nành tươi và nước ép cam, dứa và dưa hấu. Vào giờ
ăn trưa và buổi tối, sau khi mọi người tan làm, luôn luôn có một hàng dài

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.